Chương 26: (Vô Đề)

Lại bị xuất trong lần nữa / Xoa tử cung đẩy tinh dịch ra / Tè ra bằng bộ phận sinh dục nữ (Mind Break / Ahegao)

13

"Bé cưng, gọi một tiếng nữa đi." Tone giọng của Lộ Bạc Chu vừa trầm vừa khàn, tiếng thở dốc dần dần trở nên nặng nề, yết hầu anh lăn lên lăn xuống, vài giọt mồ hôi chảy dọc theo sống mũi cao thẳng, "Chồng muốn nghe."

Cặp mắt xanh thẳm kia ngập trong dục vọng đặc sệt, như mặt biển đang sôi sùng sục, nóng đến bỏng rát.

"Em…… Anh à……" Ân Thải Vụ đón lấy ánh mắt của người đàn ông này, gương mặt càng thêm đỏ, cảm giác mắc cỡ dâng lên muộn màng, Ân Thải Vụ mở mở miệng mấy lần, không sao gọi ra miệng được.

1

"Xấu hổ à?" Lộ Bạc Chu cúi đầu, nhẹ giọng hỏi, lại hôn lên má Ân Thải Vụ thật dịu dàng, "Vậy khi nào bé cưng gọi ra được thì khi nấy chồng mới dừng lại."

5

Trái ngược hoàn toàn với giọng điệu dịu dàng của anh là cú thúc có thể nói là tàn nhẫn của *** anh, cây gậy th*t to bự nóng bỏng nắc những cú trời giáng vào cái lỗ *** ướt mềm đỏ hồng kia, quy đầu cứng ngắc mỗi lần đều thọc sâu vào bên trong tử cung, cổ tử cung mềm mại sẽ co bóp mãnh liệt, vách tử cung cũng đã sưng lên, khoái cảm tê rần như điện giật sẽ lan tỏa khắp toàn thân.

Ân Thải Vụ vừa khóc vừa thở hổn hển níu lên người Lộ Bạc Chu, trong lúc mơ màng cảm thấy mình sẽ bị nhiệt độ của cái buồi nóng rực này hòa tan thành một bãi nước, cơ thể liên tục phập phồng dưới thân người đàn ông này.

6

"Bé cưng, gọi đi nào." Lộ Bạc Chu rũ mi xuống nhìn người trong lòng mình, làn da trơn mịn trắng nõn nà đã bị che kín bởi những dấu hôn loang lổ, hồng như đánh phấn, như một nụ hoa nở rộ trên nền tuyết, cái bụng trắng mềm hơi phồng lên đang run run, lúc bị ** không ngừng lắc lư, non nớt yếu ớt hấp dẫn người ta đặt tay lên xoa nắn.

Lộ Bạc Chu siết chặt eo Ân Thải Vụ thêm một chút, anh bóp mạnh lấy hõm eo hai bên của cậu sinh viên, từng cú hẩy mông ** mở toang tử cung, giọng khàn khàn nghiêm khắc chất vấn: "Tại sao lại không chịu gọi, trước mặt chồng có gì phải xấu hổ chứ?"

"Hức…… Ưm ưm ư……" Ân Thải Vụ bị quát nên thấy cực kỳ tủi thân, ý thức đã bị khoái cảm xé nát bấy, cậu như không còn có thể chịu được nữa, ngay cả tiếng thở dốc cũng trở nên rách nát, "Chồng ơi dừng lại đi mà…… Chồng ơi chồng…… Em gọi rồi…… Dừng lại đi…… Chồng…… Dừng lại…… Chồng à ưm ưm ư……"

Tiếng nức nở của Ân Thải Vụ mang theo sự cầu xin, không ngừng gọi chồng, không nghĩ tới khi Lộ Bạc Chu nghe thấy lại càng kích động hơn, đột nhiên nhấc đùi cậu lên ép về phía trên, ôm cả người cậu lên đùi mình, *** nhắm ngay đúng lỗ *** đang mở banh *** mạnh vào.

2

Cơ thể Ân Thải Vụ bị Lộ Bạc Chu hơi nhấc lên trên, tử cung ngậm đầy tinh vừa chảy ra được một chút đã bị con *** to béo chặn lại, đút mạnh vào xuyên qua cổ tử cung, khiến chất lỏng tanh tưởi trong tử cung văng tung tóe khắp nơi, bụng Ân Thải Vụ hơi xẹp xuống một chút nhưng rất nhanh đã bị rót đầy bởi tinh dịch nóng rực người đàn ông này bắn vào lần nữa.

Tử cung lại bị xuất trong……

Đến khi Lộ Bạc Chu rút dương v*t ra, tử cung của Ân Thải Vụ điên cuồng co bóp, cổ tử cung khóa chặt lại, niêm phong hơn nửa lượng tinh dịch bên trong.

Bụng dưới của Ân Thải Vụ phồng lên, trên khuôn mặt ngơ ngẩn bị nhuộm đẫm bởi nhục dục, cảm giác đầy tràn tê dại nhanh chóng lan ra, chạy dọc toàn thân Ân Thải Vụ, cậu thở hổn hển trong sự thất thần, đôi mắt nai ngập nước mở to, giọng nói yếu ớt nhỏ bé run run, nói như đang lên án: "Chồng hưm hưm…… Anh là đồ lừa đảo… Chồng à……"

Đã nói cậu gọi chồng thì sẽ dừng lại cơ mà……

3

Tử cung lại lần nữa bị tưới đẫm bởi tinh dịch của người đàn ông này, bụng Ân Thải Vụ phồng lên tròn vo, rõ ràng lớn hơn trước đó rất nhiều, nặng trĩu, run run, Ân Thải Vụ lén nhìn thoáng qua một cái, không kìm được òa khóc.

Cậu sụt sùi sụt sùi, khóc đến thở hổn hển, đôi mắt trong suốt nay ngập nước, trên hàng mi cũng ngậm nước mắt.

"Bé cưng ngoan nào, đừng khóc mà." Lộ Bạc Chu cúi đầu mổ mổ lên khóe mắt ướt rượt của Ân Thải Vụ, cắn lấy cánh môi cậu nhẹ nhàng mút vào một lát, dần chuyển thành một nụ hôn nóng bỏng, "Thực sự là do cưng gọi trễ quá, lần sau nhớ phải ngoan hơn."

2

Lộ Bạc Chu ôm Ân Thải Vụ vào trong lòng, vuốt ve thân thể run rẩy của cậu, động tác kiên nhẫn lại dịu dàng, nhưng sự trấn an của anh không hề có chút tác dụng nào, Ân Thải Vụ nhớ đến chuyện tàn nhẫn anh đã làm là lại khóc to hơn, cắn môi trông ấm ức rất đáng thương, ngay cả vai cũng rung lên.

Lộ Bạc Chu cố ép dục vọng xuống, anh kìm chế hơi thở, trực tiếp nắm lấy tay Ân Thải Vụ đặt lên dương v*t mình, bình tĩnh hỏi: "Còn khóc nữa không?"

15

Cái thứ đấy thế vậy mà đang dần cương cứng……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!