Ngọc Khê nghĩ ngợi một lát, lại lo lắng nói:
"Bà ta nhất định sẽ đi tìm lão phu nhân hoặc tướng quân cáo trạng."
Tiết Nghi Ninh đáp:
"Chỗ lão phu nhân, ta có thể ứng phó. Còn tướng quân…"
Dừng một chút, nàng chậm rãi nói tiếp:
"Dù cho hắn muốn che chở Chu ma ma, ta cũng sẽ không nhún nhường. Trừ phi hắn dứt khoát giao quyền quản lý hậu viện cho người khác, nếu không, hắn không có quyền can thiệp."
Ngọc Khê nghe vậy càng thêm lo lắng, lại càng cảm động, cuối cùng vừa khóc vừa nói:
"Làm phu nhân vì nô tỳ mà bị liên luỵ…"
Tiết Nghi Ninh khẽ thở dài:
"Không phải vì ngươi, là vì ta. Nếu không phải ta trước kia lười nhác qua ngày, hồ đồ sống tạm, cũng sẽ không khiến người khác cho rằng Kim Phúc Viện yếu ớt dễ bị bắt nạt. Ta ở Lạc gia đã cực khổ một hồi, không thể đến cả người của mình cũng không bảo vệ nổi."
Ngọc Khê hít hít mũi, nỗi tủi thân trong lòng tan đi quá nửa, âm thầm hạ quyết tâm: từ nay về sau sẽ cùng phu nhân đồng cam cộng khổ, cùng gánh trách nhiệm, phân rõ phải trái.
Tiết Nghi Ninh nhìn khuôn mặt sưng đỏ của nàng, trong lòng đã dự cảm, không chừng lát nữa Lạc Tấn Vân sẽ tới.
Tới thì tới. Nàng không sợ bị trách phạt, càng không sợ bị viết hưu thư. Hắn muốn nàng tiếp tục làm Lạc phu nhân, vậy nàng nhất định phải làm cho đàng hoàng, đường đường chính chính, chứ không phải là co đầu rút cổ, chịu mọi oan ức.
Quả nhiên, Chu ma ma cố tình không cầm máu, để mặc vết thương rỉ máu, lảo đảo chạy tới đón Lạc Tấn Vân khi hắn vừa hồi phủ, đứng chắn trước mặt hắn, khóc lóc kể lể, cầu xin hắn làm chủ.
Lạc Tấn Vân vừa mới trở về phủ đã thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời không rõ đầu đuôi sự việc, chỉ đành bảo Trường Sinh đi lấy thuốc trị thương trong phòng, dặn Như Ý giúp Chu ma ma băng bó.
Đợi đến khi Lạc Tấn Vân tận mắt thấy tình trạng thương tích trên người mình, Chu ma ma mới chịu để người lau sạch máu, vừa để người bôi thuốc, vừa khóc lóc kể lể:
"Tướng quân khi sinh ra còn bé tí thế này, ta bỏ mặc con ruột của mình, một ngụm sữa một ngụm sữa nuôi lớn tướng quân. Sau khi tướng quân trưởng thành, ta cũng từng hầu hạ mấy vị chủ tử, chưa từng dám lười biếng hay mưu tính điều gì. Nhờ lão phu nhân cùng tướng quân rộng lượng, mới để ta ở trong phủ trông nom chút việc, dưỡng già qua ngày… Ai ngờ sắp sửa vào quan tài đến nơi, lại còn phải chịu nhục thế này…"
"Ta vừa rồi thật sự nghĩ rồi, cái mặt già này không cần giữ nữa, nếu là người khác thì sớm đã đâm đầu xuống giếng mà chết cho rồi. Nhưng chỉ vì là người bên cạnh phu nhân, là nha hoàn của Kim Phúc Viện, liền có thể đối xử với ta như vậy sao…"
Lạc Tấn Vân thấy Chu ma ma khóc lóc kể lể mãi không thôi, hồi lâu không nói câu nào, liền quay sang hỏi Trường Sinh:
"Sao lại thế này?"
Trường Sinh liền thuật lại:
"Là bên người phu nhân, Ngọc Khê cô nương mua phấn trang điểm, bị ma ma nhìn thấy. Ma ma lớn tuổi, nói vài lời khó nghe, Ngọc Khê không phục, liền lên tiếng tranh cãi, cuối cùng hai người xô xát, thành ra ma ma bị thương như thế này."
Lạc Tấn Vân liếc nhìn Chu ma ma một cái, im lặng một lát rồi hỏi tiếp:
"Nếu là người bên cạnh phu nhân, việc này là do phu nhân xử lý?"
"Vâng. Phu nhân để ma ma tạm thời giao lại công việc cho Khâu mụ mụ, về nghỉ ngơi mấy ngày để dưỡng thương. Ma ma không chịu nghỉ, nhưng phu nhân đã quyết, nên ma ma mới ở đây chờ tướng quân trở về."
Chu ma ma lúc này lại tiếp lời, vừa khóc vừa nói:
"Ta già rồi, thân thể yếu ớt, làm gì có sức đánh người! Ngược lại là nha đầu kia, ra tay chẳng lưu tình chút nào. Nếu không phải ông trời thương ta, e là cái tai này đã hỏng rồi. Phu nhân nói là để ta nghỉ ngơi, nhưng kỳ thật là thiên vị người của mình, rõ ràng là vì lần trước ta phụng mệnh lục soát trong viện của nàng, khiến nàng không vui, nên giờ muốn trả đũa…
Cũng tại ta, làm người quá thật thà, chỉ mong trong phủ không xảy ra sai sót, không ngờ lại không để ý đến thể diện của nàng…"
Lạc Tấn Vân nghe vậy liền hiểu, Chu ma ma đang muốn cáo trạng Tiết Nghi Ninh thiên vị người thân cận, lấy tư báo thù, mượn cớ trút giận mà tước quyền.
Bà đang mong hắn sẽ đứng ra, thay bà đòi lại công đạo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!