Chương 24: (Vô Đề)

Tiết Thiếu Đường mỉm cười, đáp:

"Không ngờ cả chuyện này mà Nguyên Nghị cũng biết. Chuyện đó chắc cũng đã ba, bốn năm rồi? Quả thật có chuyện như vậy. Có điều ta cũng không rõ cuối cùng hắn tặng trâm cho ai."

"Hồi đó ta còn trẻ, trong lòng cũng có ý muốn lấy lòng vị phu nhân khi ấy còn chưa chính thức vào cửa, cũng nhắm đến cây trâm đó. Tiếc là tài không bằng người, cuối cùng thua dưới tay Bùi Tuyển, đành chịu phục."

"Sau đó ta còn bàn với hắn nhường phần thưởng lại cho ta, nhưng hắn không đồng ý, cũng chẳng nói sẽ tặng cho ai. Ta trong lòng cũng buồn bực, nhưng rồi cũng không hỏi thêm nữa."

"Cho nên, ngay cả huynh – người bạn tốt như vậy – cũng không biết hắn để tâm đến nữ tử nào sao?"

Lạc Tấn Vân hỏi, ánh mắt lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Tiết Thiếu Đường. Nhìn thì tưởng như chỉ là hỏi bâng quơ, nhưng trong mắt lại mang theo vài phần dò xét rõ rệt, khiến người đối diện bất giác cảm thấy căng thẳng.

Tiết Nghi Ninh biết, Lạc Tấn Vân vốn là người đa nghi, chuyện hôm nay nếu không khiến hắn cảm thấy hài lòng, ca ca nàng nhất định sẽ bị ép hỏi tiếp.

Tiết Thiếu Đường hiển nhiên cũng hiểu điều đó. Sau khi suy nghĩ một lát, hắn chậm rãi nói:

"Chẳng lẽ là tam cô nương của nhà Đường gia Kim Lăng?"

Nghe hắn nói vậy, Tiết Nghi Ninh trong lòng lập tức thầm kêu không ổn — người này tuyệt đối không phải là một cái tên thích hợp để suy đoán.

Cũng may Tiết Thiếu Đường nhanh chóng lắc đầu:

"Chắc là không phải. Hai nhà tuy có từng bàn chuyện hôn sự, tam cô nương nhà họ Đường vốn được sắp xếp trở thành thế tử phi, nhưng hôn sự bị trì hoãn hết lần này đến lần khác. Bùi Tuyển thì luôn lấy lý do giang sơn rung chuyển, quốc gia chưa yên để thoái thác, nói mình vô tâm nghĩ đến chuyện thành thân."

"Ngay cả trong lúc nói chuyện với ta, hắn cũng chưa từng nhắc tới vị tam cô nương đó. Vậy nên ta nghĩ chắc chắn là không có tình cảm. Nếu thật sự thích, đã thành thân từ lâu rồi."

Lạc Tấn Vân nói:

"Theo ta được biết, Bùi Tuyển đã sớm có ý định từ hôn để cưới người khác, vào khoảng hơn hai năm trước. Khi đó Bình Nam Vương gần như đã đồng ý, chỉ là bọn họ không ngờ kinh thành lại thất thủ nhanh đến vậy."

Sau khi quân U Châu đánh hạ Kim Lăng, quân đội triều đình liên tiếp thất bại, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, binh lính U Châu đã tiến sát đến tận cổng thành kinh đô.

Quốc gia thay đổi, giang sơn rung chuyển — mọi chuyện nhi nữ tình trường, cuối cùng cũng trở nên vô nghĩa.

May mà ca ca nàng sau cùng đã phủ định suy đoán về vị tam cô nương họ Đường kia.

Thì ra… ngay cả chuyện Bùi Tuyển muốn từ hôn để cưới người khác, Lạc Tấn Vân cũng biết.

Thì ra… ngay lúc đó, hắn đã thuyết phục được phụ vương của mình.

Tiết Nghi Ninh chỉ cảm thấy nơi khóe mắt mình nóng lên, không thể không cúi đầu uống một ngụm canh xương dê để che giấu cảm xúc. Nhưng uống vào miệng rồi, nàng lại chẳng nếm ra được mùi vị gì — trong lòng chỉ có từng đợt chua xót dày đặc lan ra, ép đến nặng nề.

Lạc Tấn Vân chậm rãi nói tiếp:

"Nói như vậy, Bùi Tuyển trong lòng hẳn đã có người khác, không muốn cưới cô nương họ Đường. Nhưng vì biết hôn sự khó thay đổi, nên vừa âm thầm bàn bạc với người nhà, vừa giấu mọi người bên ngoài. Chỉ là… không rõ người hắn thích rốt cuộc là ai, hiện giờ có còn ở trong kinh hay không."

Tiết Thiếu Đường nhíu mày, trầm ngâm một lúc rồi hỏi:

"Vậy nên Nguyên Nghị bây giờ là sợ hắn quay lại kinh thành… để tìm người con gái đó?"

Lạc Tấn Vân đáp:

"Chỉ là muốn thu thập thêm chút tin tức thôi."

Sau đó hắn cười nhẹ, chuyển chủ đề:

"Người trong kinh đúng là biết ăn — thịt dê sữa ăn kèm rượu nho, quả thật là gãi đúng chỗ ngứa."

Hắn không tiết lộ thêm bất cứ thông tin nào, Tiết Thiếu Đường thấy vậy cũng không hỏi tiếp, đơn giản chỉ chuyển sang nói chuyện về những món ngon khác trong kinh thành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!