"Bùm" một tiếng,
cánh cửa tân phòng đêm qua thu hút sự chú ý của tất cả mọi người bị nha hoàn
nào đó lòng nóng như lửa đốt một cước đạp bay.
Trên thực tế, tất
cả mọi người trong Túc Vương phủ kể cả quản gia bị tiếng kêu thảm thiết làm
kinh hoàng chạy tới, từ các ma ma, đến người làm tưới nước quét dọn đều trợn mắt
há hốc mồm mà nhìn xem nha hoàn to gan lớn mật nào đó xốc váy lên, dùng tư thế
không phù hợp chút nào với nữ nhân đạp bay cách cửa phòng được mọi người chú ý
kia.
Trong cửa, vô luận
là thiếu nữ té lăn trên đất hay là nam nhân quần áo không chỉnh tề trên giường,
đều nín bặt nhìn nha hoàn khí thế hung hăng xông vào."Như, Như Thúy…"
Tiếng kêu thảm
thiết của A Nan thoáng chốc nghẹn trong cổ họng, giật mình nhìn xem nha hoàn ăn
mật gấu nhà nàng.
Ngoài cửa phòng,
chật ních một đám lão ma ma, đang theo chân Như Thúy tới, lần lượt từng người một
không cùng tuổi tác, ánh mắt già trẻ bé lớn vừa giật mình vừa sợ, nhìn đến mức
trong lòng A Nan thập phần nội thương. Thật may là, quản gia cùng một vài gia
nhân làm bởi vì chủ tớ kiêm nam nữ hữu biệt không có ào ào xông đến, ngược lại
giữ lại cho nàng chút ít mặt mũi.
Như Thúy ngược lại
chứng kiến thiếu nữ té nhào dưới đất, đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng,
mặt mũi tràn đầy đau lòng đã chạy tới cẩn thận đem nàng ôm dìu nâng lên:
"Haiiii, tiểu thư
à, người đã làm chuyện gì xấu đến mức để Vương gia đá người xuống giường vậy?"
Bạn nha hoàn
không có đầu óc nào đó vô hạn thương cảm nói.
A Nan vốn đang cảm
kích thành trợn mắt nhìn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!