A Nan máy móc đi mở nước, máy móc dùng nước lạnh trong chậu
đồng rửa tay, sau đó máy móc vịn vào tấm bình phong di chuyển ra ngoài. Bởi vì
còn bệnh nên thân thể mềm yếu vô lực, đi bộ cũng, A Nan không thể không mượn sự
giúp đỡ của Vương gia – thật ra thì A Nan tình nguyện để nha hoàn làm chuyện
này, ít nhất sẽ không để nàng thẫn thờ đến không có phản ứng.
Ra khỏi bình phong, thấy biểu tình nghiêm túc của nam nhân
chờ bên ngoài, A Nan nhịn không nghĩ tới thanh âm vừa rồi, trong lúc nhất thời,
không biết nên bày ra biểu tình gì.
A Nan cảm giác toàn thân đều đỏ, không phải là giận, mà là xấu
hổ, không mặt mũi nào đối diện với phụ lão Giang Đông: Thần tài, thổ địa ơi, rốt
cuộc là chuyện gì thế? Khi nàng thần trí mơ hồ, rốt cuộc đã làm bao nhiêu trò
cười vậy?
Sở Bá Ninh lại như bình thường đi tới, kéo tay A Nan, phát
hiện đầu ngón tay nàng lạnh cóng, còn nhỏ nước, tự lấy một cái khăn tay, tỉ mỉ
lau nước đọng trên tay nàng. Khi nam nhân cúi đầu thì tóc chảy ở trước ngực, tạo
thành loại phong tình khó nói. A Nan nhớ lại lời nói kinh điển: Tay ta xuyên
qua tóc đen của ngươi… Rõ ràng vẫn cảm thấy nam nhân của mình tóc dài như ma
ma, mặc dù đã quen nam nhân thời đại này để tóc dài rồi búi lên. Nhưng bình thường
đều nhìn thấy được buộc lên, mà bây giờ, nàng lại cảm thấy hắn xõa tóc dài,
cũng rất đẹp mắt!
A Nan ngơ ngác, trong lòng từ từ dâng lên một tình cảm cực
kì cảm động và ấm áp.
Nghe nói một người nam nhânng nguyện ý vì ngươi tỉ mỉ lau sạch
sẽ nước đầu ngón tay, chứng minh hắn đã đem ngươi để ở trong lòng.
Chỉ là, cảm động của A Nan rất nhanh đã chuyển sang kích động.
Bởi vì bạn Vương gia đang giúp nàng lau sạch tay, sau đó rất
không khách khí ôm eo nàng vào lòng, sau đó đem nàng để trên giường, bay qua
người nàng, đánh vào mông nàng mấy cái, lạnh lùng nói: "Hừ, bệnh của nàng còn
chưa ổn, cho nợ lại đó!"
"……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!