A Nan ngàn dặm tìm phu, người lo lắng nhất chính là Lục Thừa
tướng, Thái hậu cùng Hoàng đế.
Lục Thừa tướng thì lo lắng tàu xe mệt nhọc, đường xá khó
khăn, A Nan bản thân yếu ớt, bên ngoài ăn không tốt ngủ không ngon, ngã bệnh
thì làm thế nào? Mà Hoàng đế cùng Thái hậu cũng lo lắng dọc đường không biết có
an toàn không, thị vệ có bảo vệ tốt hay không, nếu Vương phi không bình an mà đến
Đồng Thành thì làm thế nào?
Vì vậy, mọi người đang lo lắng, bàn có nên viết một lá thư
cho Sở Bá Ninh đem chuyện A Nan đến Đồng Thành nói với hắn không. A, thật ra
thì Sùng Đức Hoàng đế cũng đã viết một lá thư cho người trực tiếp mang đi, cho
thị vệ đại nội đi theo, để bọn họ khi đến được Đồng Thành gặp Vương gia, sau đó
giao lá thư cho Sở Bá Ninh.
—— Hoàng thượng, loại hành vi này chẳng qua là kéo dài thời
gian Túc Vương tức giận thôi, không thể ngăn cản được đâu!
Chỉ là, bọn họ không biết, vị Vương phi khiến mọi người lo lắng,
ăn không ngon, ngủ không ngon, lo lắng đi đường không an toàn kia, lúc này lại
là sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, ở trong xe ngựa cùng Như Thúy đùa nghịch, còn
lấy bài ra đánh nữa đấy.
Xe ngựa Túc Vương phi được Sùng Đức Hoàng đế đặc biệt sửa
sang, hy vọng A Nan có thể một đường an toàn âm được Đồng Thành, không chừng Sở
Bá Ninh thấy tiểu thê tử trắng nõn nà, sẽ không tức giận nữa…… Vách xe ngựa hiện
lên sắc ám tử, mơ hồ có màu hổ phách sáng bóng, nhìn vừa thanh lệ cổ sơ, tôn
lên một loại khiêm tốn hoa lệ, chỉ có người biết nhìn hàng xịn mới biết gỗ của
vách xe là dùng gỗ tử đàn quý hiếm mà chế ra, đến gần còn có thể ngửi được mùi
thơm ngát. Rèm cửa màu xanh da trời, thêu hoa văn phú quý, đóng lại, đem tầm mắt
người đi đường cách trở bên ngoài.
Mà trong xe ngựa cũng là hết sức thoải mái, không nói bên
trong xe ngựa có góc khuất có thể để đồ ăn, khoang xe để rất nhiều hoa, trên
giường lại có một cái chăn tinh xảo, xinh đẹp, nếu tựa vào mà ngủ, khỏi phải
nói có bao nhiêu hưởng thụ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!