Mỹ nam bị
đá bay trong sân ai oán kêu lên, lúc mò dậy đầu tóc đã cắm mấy chiếc
lá khô, gò má trắng như sứ cũng bị dính chút bùn, một thân cẩm y
hoa lệ màu xanh đen cũng bị vấy bẩn!
Là một
mỹ nam phong thần như ngọc lại bị đạp bay như vậy, hình tượng gì
cũng hóa thành hư vô.
Bọn thị
vệ dọc đường đều đồng loạt cúi đầu, thần sắc trang nghiêm, mặ hiện
lên biểu tình: "Chúng tôi không nhìn thấy gì hết!"
A Nan liếc
nhìn về nha hoàn Như Lam, Như Thúy ở phía sau đang há to miệng, ma ma
ở cửa đang nửa mặt nhìn trời, bộ dáng rất bận rộn.
Ôn Lương
nhanh chóng đem bộ tóc đang xõa trước ngực hất ra sau ót, hai ba lần
liền đa, cành lá khô trên quần áo lấy xuống, ưu nhã dùng khăn lau
mặt, sau đó sửa lại quần áo, khôi phục lại hình dạng công tử hào
hoa, bộ dáng phong lưu, giống như người lúc trước bị đá là ai chứ
không phải là hắn. Trong chốc lá, nam tử hoa lệ cười nhẹ một cái,
bộ dáng đoan chính phong lưu, khiến người ta cảm khái, không hổ là mỹ
nam đệ nhất kinh thành!
"Bá Ninh,
ngươi thật là nhiệt tình." Ôn Lương nhẹ nhàng hất mặt, nhẹ nhàng oán
trách mấy câu, thấy thần sắc Sở Bá Ninh như thường, thậm chí không
thèm liếc mắt qua, chỉ có thể giả bộ buồn bã than thở theo sát sau
lưng hắn, như một cô vợ nhỏ!
Hai người
rất nhanh nhìn thấy cuối hành lang, một thiếu nữ ăn mặc hoa lệ, cùng
hai nha hoàn dung mạo xinh đẹp đang chờ!
Ôn Tử Tu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!