Sắc mặt
thái hậu trầm hẳn xuống, nhìn mặt tiểu thái giám, gương mặt căng
thẳng khiến không ai hiểu được tâm tư của nàng, là thẹn quá thành
giận chăng….
Sùng Đức hoàng
đế dù sao cũng là người con có hiếu, không đành lòng để thái hậu
lúng túng, ho nhẹ một tiếng, uy nghiêm hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Phủ
Túc Vương hiện tại như thế nào?"
Thái giám
cung kính trả lời: "Hoàng thượng, đây là Tần quản gia phủ Túc Vương
cho người đưa tin tức, nô tài cũng không rõ lắm."
Sùng Đức
hoàng đế hỏi thêm một chút, thái giám cũng không nói cặn kẽ, liền
phất tay để cho hắn đi xuống.
Trọng Hoa
cung lần nữa hoàn toàn yên tĩnh.
Sùng Đức
hoàng đế nhìn thái hậu lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói: "Mẫu hậu,
chuyện Bá Ninh chọn trắc phi, tạm thời nên dừng." Sùng Đức hoàng đế
biết lòng thái hậu, cho nên cũng không lập tức nói bà buông tha. Mặc
dù nói, là huynh trưởng tốt, thật ra thì cũng cũng hi vọng đệ đệ
có thể trái ôm phải ấp, hưởng thụ. Nhưng càng nhiều hơn là hi vọng
hắn sống được vui vẻ.
Thần sắc
thái hậu căng thẳng, siết chặt quạt tròn, không vui nói: "Đây là
chuyện gì? Đây chẳng qua là ngoài ý muốn! Có liên quan gì đến Ninh
nhi?!!!" Tròng lòng thái hậu cũng giống như Tần quản gia mắng cung nữ
chết thật không đúng lúc, đây không phải là làm cho người ta ngột
ngạt sao?
(Tác giả:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!