Ban đêm, một
cơn mưa thu trút xuống, làm không khí lạnh hẳn đi, buổi sáng rời giường khí lạnh
thấp mấy phần.
A Nan buổi
sáng rời giường hắt hơi một cái, rất nhanh liền bị Sở Bá Ninh nhét về trong
chăn.
Sở Bá Ninh
nhíu mày một cái, hai mắt từ trên xuống dưới quan sát A Nan. A Nan bị hắn nhìn
thế, tim đập nhanh hơn, đang muốn hỏi hắn có chuyện gì thì Sở Bá Ninh đã sớm dời
tầm mắt, vừa mặc quần áo vừa nói: "Khí trời lạnh, tự mình nên cẩn thận một chút
đừng để ngã bệnh. Buổi trưa ta sẽ quay về, đến lúc đó chúng ta cùng
ến phủ Thừa
tướng.
Sau khi A
Nan nghe xong, cũng không rối rắm với cử động vừa rồi của hắn, đáp một tiếng. A
Nan thấy hắn đã xử lý tốt chính mình, cảm giác mình thật ra thì không cần cùng
hắn rời giường, dù thế nào đi nữa hắn cũng không cần mình làm hiền thê lương mẫu
bình thường thay quần áo cho hắn.
"Nàng nghỉ
ngơi đi, kẻo mệt mỏi!" Sở Bá Ninh nói rất ấm áp, thấy tiểu thê tử đỏ mặt, hiển
nhiên là biết ám hiệu của hắn, sờ sờ đầu nàng liền ra cửa.
A Nan đấm
giường, đều do hắn tối hôm qua tức giận kì lạ, sau đó ở trên giường dùng sức
lăn lăn nàng, làm hại eo nàng đến bây giời còn đau!
Buổi trưa,
A Nan cùng Sở bá vương cùng nhau ngồi xe vua đến phủ Thừa tướng.
Khi Sở Bá
Ninh đến, phủ Thừa tướng đã có một chiếc xe ngựa ngừng, lão quản gia phủ Thừa
tướng đang chờ trước cửa, đợi chủ nhân của xe ngựa. A Nan nhấc màn xe nhìn xuống,
phát hiện là xe của Tô gia, phu gia của Nhị tỷ, nói vậy trên xe chính là nhị tiểu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!