Chương 15: (Vô Đề)

Ngày thứ hai, A

Nan trong lúc ngủ nửa tỉnh nửa mê, bị người nào đó đánh thức.

Mở ánh mắt cay

cay nhìn, mơ mơ hồ hồ thấy trước giường có một nam nhân mặc triều phục màu đen,

bỗng cả kinh, lập tức thanh tỉnh. Xoa xoa ánh mắt còn đang chua xót, có chút mơ

hồ nhìn hắn, nhất thời không phản ứng kịp.

Sở Bá Ninh ngồi

bên giường, thấy tiểu thê tử một đầu lông lá rối bời, ánh mắt mê mang, khóe môi

khẽ cong, sau đó rất nhanh tiến thẳng đến, trực tiếp đem A Nan ôm lên, lấy y phục

của nàng cho nàng, nói: "A Nan, mau tỉnh lại, phải vào cung rồi."

A Nan nga một tiếng,

chậm chậm nhận y phục, theo dõi hắn.

Sở Bá Ninh xoay

người.

Sáng sớm mùa thu

phương Bắc đã mang theo một không khí se lạnh, A Nan mặc áo đơn màu trắng, cảm

thấy một dòng khí lạnh thổi vào, khiến nàng không nhịn được mà kêu một tiếng,

xuống giường mang giày, ôm y phục đi vòng ra phía sau bình phong thay y phục.

Bởi vì Sở Bá Ninh

không thích người khác động vào mình, cho nên chuyện mặc quần áo luôn là tự

mình động thủ. A Nan thân đã gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó,

nên chuyện "Quần áo đưa tới tay, cơm tới há mồm" tốt đẹp xa xôi kia giống như

chuyện của đời trước, khiến nàng cứ mãi sụt sịt không thôi.

A Nan mặc quần áo

tử tế xong, nha hoàn ở cửa đi vào, phục vụ hai người rửa mặt, A Nan ngồi trước

bàn trang điểm, cho Như Thúy Như Lam giúp nàng búi tóc.

Tối hôm qua, vì Sở

Bá Ninh đột nhiên yêu cầu mạnh mẽ khác thường, A Nan mất ngủ đến nửa đêm. Sáng

sớm hôm nay, đương nhiên mang theo hai quầng mắt thâm, cũng bởi vì thiếu ngủ, mặt

trái táo có chút trắng bệch, xem ra có chút giống dưa chua héo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!