Chương 27: Anh gửi thẳng cho cô một cái bao lì xì

EDITOR: HANNAH

Em muốn mình toả sáng thật rực rỡ, như vậy anh mới có thể chú ý tới em.

Trước kia do em đã mù quáng, suýt chút nữa đánh mất bản thân mình.

_ "Nhật ký nữ đại gia"_

"Yeah! Đường Vực, chào mừng anh bước vào giấc mộng của em!"

Đường Vực nhắm nghiền hai mắt, trong đầu tưởng tượng vẻ mặt của Đường Hinh khi nói những lời này, hẳn là vừa thẹn thùng lại vừa bạo dạn, miệng cười ngọt ngào, để lộ má lúm đồng tiền xinh xinh, đôi mắt long lanh kiên định nhìn anh, vừa sinh động vừa tràn đầy sức sống. Hình ảnh đó cứ ghim thẳng vào trong tâm tưởng của anh, không cách nào xua đi được.

Giờ anh đã tìm ra căn nguyên của những phiền muộn cùng ức chế từ mấy ngày hôm nay. Tâm trạng này, cảm xúc này chẳng khác gì tằm đang nhả tơ, mà ngọn nguồn lại chính là Đường Hinh. Cô càng rời xa anh thì kén tằm càng trở nên rõ ràng, chỉ cần thoáng liếc qua là có thể nhìn thấy.

Anh thích Đường Hinh sao?

Bắt đầu từ khi nào vậy? Anh thích cô bao nhiêu?

Cảm giác này rất mới mẻ, anh không cách nào hiểu được, vừa mông lung vừa mơ hồ, nhưng chỉ cần nghĩ tới suốt hơn một năm qua, cô luôn ở bên cạnh anh, lại bị anh ghẻ lạnh làm ngơ, giờ khi cô kiên quyết rời khỏi anh, anh đột nhiên hiểu ra tất cả.

Đường Hinh không phải chỉ mới thích anh từ mấy tháng này, mà cô đã thích anh từ hơn một năm trước, thậm chí còn trước cả đó nữa.

Rốt cuộc là từ khi nào, anh chẳng hề hay biết.

Suy nghĩ đó cứ như cây kim đâm vào tim anh, không cần nói cũng biết là đau đớn khôn xiết.

Đường Vực mở mắt ra, hít một hơi thật sâu rồi thở dài, đóng quyển sách lại rồi ngồi dậy. Anh xoay người cất cuốn sách vào vị trí trung tâm của tủ sách, nơi dễ thấy nhất. Ánh mắt anh lưu luyến ở gáy sách một chốc lát rồi mới xoay người rời đi.

Anh bước tới cửa, vặn tay nắm, "tạch" một tiếng…

Phòng làm việc chìm vào bóng tối. Bí mật mà Đường Hinh cất giấu trong cuốn sách lại như ánh rạng đông từ phía chân trời bên ngoài cửa sổ, đang từ từ chiếu rọi khắp mọi nơi.

Đường Vực đã một đêm không ngủ, tắm rửa qua loa, cạo râu, ăn một bữa sáng kiểu Tây đơn giản rồi đến thẳng công ty.

Cao Hằng theo thói quen luôn tới công ty sớm ít nhất 20 phút. Hôm nay anh ta tới sớm nửa tiếng đồng hồ, vừa mở cửa phòng làm việc đã thấy có người ngồi bên trong thì giật mình, vội nói: "Sếp tổng, sao hôm nay anh tới sớm thế."

Vẻ mặt Đường Vực có nét mệt mỏi, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, dù sao anh cũng còn trẻ, ngày thường lại rèn luyện cơ thể điều độ, thức đêm một hai lần cũng không quá ảnh hưởng. Anh tựa vào lưng ghế, nhìn về phía Cao Hằng nhàn nhạt nói: "Pha cho tôi cốc cà

-phê."

Cao Hằng đáp: "Vâng."

Nói xong anh ta vội vàng ra ngoài pha cà

-phê.

Rất nhanh sau đó Cao Hằng đã đem một ly cà

-phê đen đi vào.

Đường Vực cúi đầu liếc nhìn rồi nói: "Bảo Giám đốc Đỗ mau ký hợp đồng gia hạn bản quyền bộ "Nhất mộng tam thế", nhanh lên, đừng chần chừ nữa."

Cao Hằng đẩy mắt kính lên sống mũi, nói: "Vâng, tôi sẽ nhắn cho Giám đốc Đỗ luôn."

Đã tới giờ làm việc, Cao Hằng lập tức nhắn lại cho Giám đốc Đỗ, Giám đốc Đỗ cũng đồng ý, trong lòng cũng không thấy quá bất ngờ. Lục Chi Hành đã ký hợp đồng bản quyền "Dệt một giấc mộng cho anh" với Đường Hinh, nếu thành công thì độ hot của Đường Hinh sẽ tăng vọt, đến lúc đó bản quyền của "Nhất mộng tam thế" cũng sẽ tăng theo.

Đến lúc đó không chừng lại cả đống người tranh nhau mua.

Bây giờ ký hợp đồng gia hạn là cực kỳ thích hợp, dù sau này có không dựng thành phim thì chuyển nhượng trao tay cũng không bị thiệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!