Chương 22: Lắm tiền nhưng không ngu ngốc

Editor: Hannah

Thời kỳ phản nghịch tới rồi. Tôi không muốn để ý tới Đường Vực nữa, chỉ muốn làm những gì mình thích, làm những việc anh ấy không thích.

Nhưng mà, ngẫm lại thấy có khi anh ấy cũng chẳng thèm quan tâm, tự dưng lại thấy mình đang tự hành hạ bản thân.

_ "Nhật ký nữ đại gia"_ 

Không khí nhất thời ngưng đọng.

Đường Hinh ngây ngẩn cả người, không thể ngờ được Lục Chi Hành lại nói đùa với cô như thế.

Lục Chi Hành năm nay đã 30 tuổi, lớn hơn Đường Hinh 5-6 tuổi, anh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô gái nhỏ, e là mình đã đùa quá trớn, làm cô ấy điếng người luôn rồi, vội vàng hắng giọng, nói: "Tôi chỉ đùa chút thôi, cô đừng để ý."

Đường Hinh lấy lại tinh thần, cười tủm tỉm, nhìn anh ta rồi đáp: "Không sao, thế nên Lục papa khẳng định muốn hợp tác với tôi sao?"

Lục Chi Hành: "......"

Anh ngạc nhiên nhìn gương mặt cô gái nhỏ đang tươi cười, bỗng dưng anh bật cười, lấy lại vẻ ung dung, gật đầu đáp: "Tất nhiên rồi." Màn hình điện thoại lại sáng lên, anh không còn cách nào khác, phải cầm điện thoại lên, cười trừ với cô rồi xin lỗi: "Tôi có chút chuyện phải giải quyết trước, cô cứ gọi món đi, đợi lúc đồ ăn mang lên chúng ta sẽ bàn bạc tiếp."

Đường Hinh nhẹ nhàng cười nói: "Được, anh đang bận, cứ để tôi gọi món trước vậy."

Cô gọi người phục vụ, đột nhiên nhớ ra chuyện gì, lại quay đầu nhìn Lục Chi Hành.

Lục Chi Hành lập tức hiểu ý cô, mỉm cười nói: "Tôi không kiêng món gì cả, có thể gọi giúp tôi hai món cay."

Đường Hinh cười: "Được."

Cô nhanh chóng gọi món.

Lục Chi Hành ra ngoài gọi điện thoại, lúc anh ta quay lại thì đồ ăn đã được mang lên. Anh ta ngồi lại vào ghế, thoải mái tựa vào lưng ghế, gật đầu với cô, cầm đũa gắp miếng thịt bò hầm, trò chuyện rất tự nhiên: "Khoảng thời gian trước tôi quay phim ở sa mạc. Trong đoàn làm phim có một chuyên viên trang điểm đang đọc sách của cô, chính là bộ "Dệt một giấc mộng cho anh", tên sách rất thu hút.

Thấy sách để trên bàn, tôi cũng tiện tay cầm xem qua, chuyên viên trang điểm đó nói với tôi rất nhiều, nói rằng sách này rất hay, tư duy rất sáng tạo, cô ấy khen cô rất giỏi. Sau đó tôi cầm quyển sách kia về, những lúc rảnh rỗi lại lôi ra đọc."

Đường Hinh nghiêm túc lắng nghe, tay không động đũa.

Cô nhìn anh ta với vẻ chờ mong.

Lục Chi Hành nhìn cô, cười nhẹ rồi nói: "Đúng là rất đặc biệt."

Đầu năm ngoái, Lục Chi Hành có từng gặp Đường Hinh, khi đó vốn dĩ anh đang có kế hoạch hợp tác với Thời Quang, lúc ấy anh cùng lúc gặp Đường Hinh và Minh Chúc, hai người đều rất xinh đẹp nên rất dễ gây ấn tượng. Đọc xong cuốn sách kia, anh liền cảm thấy tác giả tiểu thuyết này hẳn là một cô gái rất đáng yêu, bây giờ cảm thấy đúng là rất thú vị.

Đường Hinh trong lòng rất vui sướng, lại tò mò hỏi: "Nhưng anh chưa từng quay thể loại phim có yếu tố viễn tưởng kỳ ảo như thế này mà."

"Đúng vậy, có điều chắc hẳn cô cũng biết bộ phim mà tôi quay năm ngoái cả về danh tiếng lẫn doanh thu phòng vé đều không bằng được trước kia, có lẽ mọi người vẫn cảm thấy tôi hợp với thể loại đó, không vấn đề gì." Lục Chi Hành nói tới đây thì có vẻ bất cần, "Nhưng làm mãi một thể loại phim cũng ngán lắm."

"Là bộ "Không đợi nữa" phải không? Tôi đã xem rồi, cảnh phim quay rất đẹp." Đường Hinh nhiệt tình khen ngợi.

"Nhưng tôi muốn thay đổi một chút." Lục Chi Hành rót cốc nước, bê cốc lên uống một ngụm, đặt cốc xuống rồi tự cười nhạo, "Chắc là thời kỳ phản nghịch của tôi tới rồi."

Đường Hinh không nhịn được bật cười, cô hiểu thời kỳ phản nghịch mà anh ta nói tới ý chỉ con đường sự nghiệp, nếu không chịu đổi mới sẽ khiến người ta lo sợ mà không thể tiến lên. Giống như... giống như cô thầm yêu Đường Vực đã bốn năm, sau khi tỏ tình bị từ chối, tất cả cảm xúc đều bộc phát, không có cách quay trở lại trạng thái trước đây, lúc này cô giống như trong thời kỳ phản nghịch vậy.

Cô ngẫm nghĩ, cảm thấy ngay cả lúc ở tuổi dậy thì cô cũng chưa có hành động phản nghịch nào.

Thế nên đây có thể coi là thời kỳ phản nghịch tới muộn không?

Lục Chi Hành nhìn cô, quay lại chủ đề chính: "Cô ước lượng giá bản quyền là bao nhiêu?"

Đường Hinh nói ra một con số, là con số mà ban đầu Giám đốc Đỗ đã đề nghị với cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!