Editor: Hannah
Đường Vực, anh đau lòng sao? Em có thể an ủi anh nha!
_ "Nhật ký nữ đại gia"_
*****
Khuôn mặt mịn màng trắng hồng của Đường Hinh ngẩng lên, đối diện với đôi mắt đang nhìn xuống của Đường Vực, cô nhận thấy vẻkhông hài lòng trong mắt anh, dường như anh không thích cô nói những lời như vậy. Khoé mắt cô liếc qua thấy Cao Hằng đang đứng yên một góc, mặt cô bất giác đỏ ửng.
Ting —–
Cửa thang máy mở ra.
Cô vội vàng cúi đầu, nhanh chóng bước vào thang máy nhưng vẫn không quên nhỏ giọng nói thầm: "Em nói cũng đâu có sai…"
Đường Vực đang bước vào cũng nghe thấy.
Anh nhìn khuôn mặt đang ửng hồng của cô, thật sự muốn thử véo má cô, xem cô có đúng là không biết xấu hổ hay không.
Cao Hằng vào thang máy sau cùng, ấn nút đi xuống, rồi lập tức cốgắng hoà mình vào tường bao xung quanh. Đường Hinh vốn đãquen với phong cách nói ít làm nhiều của trợ lý Cao, cô vừa địnhđứng lùi về phía Đường Vực thì di động trong túi liền vang lên tiếng chuông.
Cô lấy ra xem, thấy là số lạ thì hơi do dự một chút nhưng vẫn nhận cuộc gọi.
"Xin chào cô Đường, xin hỏi có phải gần đây cô đang tìm công ty thiết kế nội thất không? Chúng tôi…"
Là công ty thiết kế gọi điện tiếp thị.
Đường Hinh nhanh chóng ngắt lời đối phương: "Không cần đâu, tôiđang định bán căn hộ rồi. Cảm ơn nhiều."
Nói xong dứt khoát cúp máy, cô lập tức nghe tiếng Đường Vực hỏi bâng quơ: "Em muốn bán căn hộ sao?"
"Không, em chỉ nói thế thôi."
"………"
Anh nghĩ lại thấy cô nói dối như vậy thực ra cũng hợp lý, nhất thời không biết phải bình luận gì.
"Công ty thiết kế nội thất em cũng đã tìm được rồi, không muốn phí thời gian nói chuyện thêm." Đường Hinh cất điện thoại vào trong túi. Cô học đại học ở Bắc Kinh, hồi năm tư xảy ra mâu thuẫn với bạn cùng phòng ký túc xá Khương Mông, trong lúc tức giận côliền dọn ra ngoài thuê phòng riêng. Ba mẹ cô lại cảm thấy thuê nhàkhông được lợi lắm nên mua cho cô một căn hộ hai phòng, cũng coi như đầu tư.
Chỉ có điều căn hộ kia lại cách công ty quá xa, cô đành thuê một căn hộ khác gần công ty, căn hộ kia để cho thuê, hiện giờ em họ cô đang muốn thuê lại, em ấy không thích cách bài trí cũ kỹ nên chủ động nói muốn đóng góp tiền thiết kế lại nội thất.
Nó đã tự nguyện bỏ tiền, Đường Hinh cũng để cho em họ tuỳ ýquyết định, cô chỉ phụ trách tìm công ty thiết kế.
Ngờ đâu cô chỉ đi hỏi thăm một chút mà phòng tiếp thị của các công ty đã không ngừng gọi tới quấy rầy.
Đường Hinh kể lại sơ lược, Đường Vực nghe xong cũng hiểu được, cùng lúc ba người đã đi tới bãi đỗ xe. Khi đi ra ngoài, Đường Hinh đi phía sau Đường Vực, Cao Hằng đi bên cạnh liền nói: "Sếp Đường, tôi về trước đây."
"Uhm, lái xe về đi."
Xe của Cao Hằng là do Đường Vực mua cho, do yêu cầu công việc, không thể không có xe đi lại.
Lúc này, bước chân Đường Hinh bỗng khựng lại, vẻ mặt ảo não nói:"Thôi chết rồi, em quên mất, hôm nay xe của em đã đem đi bảo dưỡng rồi."
Đường Vực: "… Chuyện này mà cũng quên được à?"
Ánh mắt Đường Hinh vô tội, miệng hỏi: "Sao không?"
Cao Hằng vốn đã đi được vài bước nghe thấy thế lại quay đầu hỏi:"Hay là để tôi đưa cô về."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!