Chương 1: "Thằng" ma

Võ Phương Di là học sinh lớp 11 của trường THPT N. Nó chỉ là một học sinh bình thường với lòng căm thù dành cho môn Hoá. Và hôm nay chính môn nó ghét sẽ hành hạ nó lên bờ xuống ruộng.

"Các em bắt đầu thời gian làm bài."

Di bất động nhìn đề kiểm tra thường xuyên Hoá học trước mắt, sau đó liếc sang đám bạn đang hí hoáy làm bài. Nó bỗng cảm thấy bất lực và hối hận vì trước đây một hai đòi vào lớp tự nhiên. Biết vậy nó đã đi theo tiếng gọi tình yêu nơi lớp xã hội rồi.

Hết vò đầu rồi lại bứt tai, Di quyết định câu nào không biết thì mình chọn toàn C. Dần dà đến mấy câu yêu cầu tính toán, Di lại một lần nữa bất lực. Đến số mol còn không biết tính thì lấy gì để biết làm đống này?

Bỗng một giọng nói từ đâu vọng vào tai nó, là một giọng nam vừa khàn vừa run, nghe rất sợ. Chỉ nghe thôi mà lạnh toát sống lưng.

"Câu đó chọn B."

Di quay qua quay lại, chắc chắn rằng không phải là đứa bạn nào nhắc bài. Rồi nó vỗ vỗ đầu, nhủ bụng chắc do tối qua thức khuya nên giờ bị hoang tưởng. Bỗng giọng nói ấy lại vang lên, lần này càng có vẻ lạnh hơn lại pha thêm chút không kiên nhẫn.

"Tao nói B thì chọn B đi. Mẹ, đúng thiệt là chất lượng học sinh ngày nay càng ngày càng giảm."

Di: "..."

Và bằng một cách thần kì quái đản nào đó, Di nghe lời giọng nói mà khoanh câu B. Lúc này giọng nam ấy mới có vẻ hoà hoãn hơn, song lại khàn khàn nhắc.

"Câu 1 là A. Câu 5 là D. Câu 9, 10 là C."

Nó run rẩy nghe theo, lòng vừa mừng vừa sợ. Di lại nghĩ ra một trường hợp điên khùng: Chẳng lẽ đây là nhân cách thứ 2 đang nhắc bài nhẹ cho mình sao?

Bài kiểm tra kết thúc khi tiếng trống ra về vang lên, sau khi nộp bài Phương Di uể oải đeo cặp sách để ra về cùng đứa bạn thân của nó là Yến Vy. Hai đứa đi ra nhà xe để lấy xe, muốn vào khu vực nhà xe phải đi ngang phòng bảo vệ. Lúc đi ngang qua đó, Yến Vy bỗng lẩm bẩm.

"Sao giờ này cô giữ xe chưa cúng nữa ta?"

Di tròn mắt nhìn Vy, thắc mắc hỏi: "Gì vậy mày? Cúng cái gì?"

Vy nhìn Di, kéo nó lại gần mình. Sau đó thì thầm vào tai, "Mày quên hôm nay là rằm hả? Bình thường ngày rằm là mấy cô hay cúng cho mấy thế lực tâm linh ở trường mình đó."

Di lạnh toát cả sống lưng, mặt tái mét sợ hãi, lắp bắp hỏi lại.

"Là... Là sao? Ý... Ý mày là... Trường mình có... có ma?"

"Ừ, mày không biết hả? Nghe đâu 5, 6 năm về trường này có học sinh tự sát vì thành tích không như ý đó, sau này cứ tới ngày trăng tròn là mấy cô giữ xe hoặc bảo vệ phải cúng đồ này kia. Không là "nó" lại quậy!"

Nghe Vy nói mà Di cảm giác như có người đang rút cạn từng mililit máu trong người của mình, chân tay nó bỗng lạnh toát nhớ về giọng nói lạnh lẽo đáng sợ ban nãy. Phương Di bỗng muốn khóc vì sợ quá!

"Đi về lẹ mày ơi, tao sợ quá." Miệng Phương Di méo xẹo, nó cố gắng lôi xềnh xệch Vy vào lấy xe thật nhanh để về nhà. Cố về nhà càng nhanh càng tốt, sau này chắc chắn nó sẽ không dám ở lại trường sau 6 giờ chiều nữa mất thôi.Tối đến, Phương Di vẫn không tài nào tập trung vào bài học. Có vẻ sự thật chấn động ban chiều đã đánh cho nó một cú sốc tâm lý không hề nhỏ. Di hít vào một hơi thật sâu, tự đánh vào đầu mình cho quên đi việc đó. Tâm linh cái gì cơ chứ, mình theo chủ nghĩa vô thần mà, Di thầm nghĩ.

Chợt nó cảm thấy lưng mình lành lạnh, da gà nổi hết lên, nhiệt độ phòng bỗng giảm xuống rõ rệt. Quái lạ, rõ ràng nó có bật máy lạnh đâu?

"Vãi, bài tập dễ òm mà không làm được."

Nó lại xuất hiện, cái giọng nam đáng sợ đó!

Mặt Di tái xanh như tàu lá, nó bật dậy khỏi bàn học. Phóng thẳng lên giường, lấy chăn quấn kín mít người lại. Di nhắm tịt mắt, giọng nói từ trong chăn sợ sệt tra hỏi.

"Mày... Mày là ai? Tại sao lại đi theo tao?"

Không khí yên lặng, yên lặng đến mức Di tưởng là mình vì ám ảnh lời nói của Yến Vy mà tưởng tượng lung tung. Nhưng sự thật là không, Di nghe thấy trong phòng mình vang lên tiếng cười khúc khích, tiếng cười phá vỡ sự im lặng nãy giờ, điều đó càng khiến nó sợ hơn. Tràng cười cứ vang lên đều đều rồi nhỏ dần đến khi tắt hẳn. Tiếp sau đó là giọng điệu vui mừng của ma.

"Bình tĩnh, đừng có xỉu. Là mày nghe được giọng của tao à?"

"... Ừ. Mày là ai? Có phải... Có phải mày là... con ma mà con Vy kể?" Di run run đáp lại câu hỏi của con ma.

"Con ma cái con mẹ mày. Mày thấy "con" ma nào là nam chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!