Chương 11: Công việc tầng dưới cùng

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Trên lầu.

Phòng làm việc Tổng giám đốc.

Lục Kiến Minh gõ cửa đi vào: "Hoắc tổng."

Hoắc Cảnh Thành từ trước màn hình máy vi tính ngẩng đầu lên, dùng giọng mũi "ừ" một tiếng.

"Bên bộ quản lý đúng là cố ý chèn ép Cảnh Phạm. Lần trước cô ấy từ chỗ anh bị bể đầu chảy máu đi ra, từ trên xuống dưới trong công ty đều biết. Cho nên, bên bộ quản lý không dám tùy tiện cho cô ấy tỏa sáng."

Thì ra là vậy.

Hoắc Cảnh Thành trầm mặc.

Lục Kiến Minh thăm dò vẻ mặt boss, muốn tìm ra chút tin tức. Nhưng trên khuôn mặt trẻ tuổi lạnh lùng không nhìn ra chút gợn sóng.

Lục Kiến Minh đành phải thử dò xét hỏi: "Vậy… Có cần báo Bộ quản lý bên kia không?"

Nghe hỏi vậy, tay Hoắc Cảnh Thành gõ bàn phím dừng lại một lát, ngẩng đầu lên, tầm mắt lạnh lẽo âm u nhìn sang: "Anh rất quan tâm chuyện cô ta?"

Bộ quản lý chèn ép cô, tại sao anh phải nhúng tay?

Lục Kiến Minh hoàn toàn nhìn rõ, Hoắc tổng không thích Cảnh Phạm, không, chính xác mà nói, là rất ghét!

Bên kia.

Cảnh Phạm đi lên lầu Bộ quản lý, đi thẳng vào phòng làm việc Trưởng phòng Bộ quản lý.

Vì quá gấp, không kịp cho người thông báo đã đẩy cửa đi vào.

Bên trong phòng làm việc, hình ảnh rất là ướt át.

Trưởng phòng ngày thường áo mũ chỉnh tề trước mặt người ngoài, lúc này đang ôm một nữ nghệ sĩ trong ngực. Cảnh Phạm vừa nhìn liền nhận ra đối phương, chính là Ngô Thiên Vũ.

"Cảnh Phạm, cô… cô không gõ cửa!" Quần áo hai người không chỉnh tề, đột nhiên bị bắt gặp. Trưởng phòng Hạ Xuân Cương chật vật đẩy Ngô Thiên Vũ ra.

Cảnh tượng như vậy, thật ra Cảnh Phạm không thấy lạ.

Trong giới này, khắp nơi đều là quy tắc ngầm.

Cô không đi ra ngoài, ngược lại cười nói: "Xin lỗi, quấy rầy hứng thú của hai người."

Hạ Xuân Cương vừa mặt lạnh vừa sửa quần áo trên người.

Cảnh Phạm ung dung lấy điện thoại ra chụp hình hai người đang sửa quần áo. Sắc mặt Hạ Xuân Cương biến đổi, trầm giọng quát: "Cảnh Phạm, cô làm gì đó?!"

"Tôi nhớ Hoắc tổng rõ ràng đã nói, công ty chúng ta tuyệt đối cấm nghệ sĩ và quản lý cao cấp có quan hệ thân mật. Trưởng phòng, anh cảm thấy Hoắc tổng có hứng thú với tấm hình này không?"

"Cô đừng có rảnh rỗi đi gây chuyện!" Hạ Xuân Cương đưa tay muốn đoạt.

Cảnh Phạm đưa điện thoại ra sau, cô bỗng nghiêm nghị, thu liễm nụ cười, nhìn Hạ Xuân Cương: "Tôi sẽ không gửi hình này cho ai, Trưởng phòng, tôi chỉ cần một công việc."

Hạ Xuân Cương hừ lạnh nói: "Thái độ này của cô còn muốn công việc? Cô gửi hình cho Hoắc tổng thử đi. Tôi cũng muốn nhìn xem, với mức độ chán ghét của Hoắc tổng đối với cô, anh ấy rốt cuộc sẽ tin tôi hay là tin cô."

Cảnh Phạm cùng lắm chỉ phô trương thanh thế, những hình này có thể nói rõ cái gì? Huống chi, Hoắc Cảnh Thành sẽ không cho cô cơ hội nói điều này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!