Minh Thù lùi lại, khoảng cách giữa hai bọn họ, mọi người còn có thể thấy cánh tay đang rút về của Ninh Khả Thanh.
Mà bên chân Minh Thù, có vài viên hạt châu nằm trên mặt thảm, có ký giả đã chụp Ninh Khả Thanh lúc xuống xe, trên cổ tay quả thực đeo một vòng tay được kết từ những hạt châu màu đỏ nhạt.
Ninh Khả Thanh thấy hành động này của Minh Thù thì hơi sửng sốt, sau đó điều chỉnh biểu cảm rất nhanh, xin lỗi Minh Thù: "Xin lỗi chị Khương Niệm, em không để ý nó đã bị đứt khi nào nữa."
Khóe miệng Minh Thù nở nụ cười sâu xa: "Ninh tiểu thư, lần sau đừng mua vòng tay ở nơi đó nữa, dễ đứt quá. Ngày hôm nay là văng tới tôi, lỡ đâu lần sau văng tới người khác, Ninh tiểu thư muốn được bỏ qua cũng khó."
Ký giả xung quanh ồ lên, lời này thật thẳng thắn.
Đại minh tinh như các cô ấy, chắc chắn sẽ không mua hàng giả, mà hàng thật không thể nào nói đứt là đứt, vậy cũng chỉ có thể là chủ nhân vòng tay tự làm đứt.
Ninh Khả Thanh cảm nhận được những ánh mắt khác thường thầm hận, trừng mắt Minh Thù. Ninh Khả Thanh tuyệt đối không thích nụ cười của Khương Niệm, nhìn qua rất nhu hòa thân thiết, nhưng trong mắt cô ta đều biến thành chế giễu.
Ninh Khả Thanh ngăn chặn tâm tình cuộn trào dưới đáy lòng, uất ức nói xin lỗi: "Chị Khương Niệm, em cũng không biết vì sao nó đứt, em xin lỗi."
"Được rồi!" Lệ Thiếu Nam đột nhiên bước ra, ôm eo thon nhỏ của Ninh Khả Thanh, hắn nhìn về Minh Thù, lạnh lùng nói:
"Khương tiểu thư, cô nhiều lần không tôn trọng người của tôi, cô biết sẽ có hậu quả gì không?"
Chuyện vừa rồi, Lệ Thiếu Nam cũng biết Ninh Khả Thanh cố ý, hắn cũng chỉ là muốn bảo vệ Ninh Khả Thanh.
Minh Thù vuốt vuốt tóc, ánh mắt khẽ chuyển: "Hậu quả gì, nói nghe thử xem?" Trẫm sóng to gió lớn gì cũng đã thấy qua, há lại sợ một tổng tài bá đạo?
Thực sự là muốn hù chết trẫm, muốn thừa kế đồ ăn vặt của trẫm sao?
Đối diện với áp lức lớn như thế, ngay cả một người đại diện dày dặn kinh nghiệm như Ái Lâm cũng lạnh hết cả người.
Trên mặt Ái Lâm lộ ra hàng chữ lớn "Sống không còn gì luyến tiếc", nếu không phải ở đây nhiều ký giả như vậy, chị sẽ trực tiếp vả vào miệng nghệ sĩ nhà chị. Lúc ở phim trường khiêu khích còn chưa đủ hay sao, hiện tại làm trò trước mặt ký giả. Em ấy còn muốn làm thêm một lần, thật sự không muốn đứng trong giới giải trí nữa phải không?
Ái Lâm dùng sức nhéo Minh Thù, cố gắng để cô câm miệng nhưng Minh Thù lại không có hề có cảm giác đau, độ cong khóe miệng chưa từng thay đổi chút nào.
Nghệ sĩ nhà chị bị quỷ quấn thân hay là đầu óc bị hư rồi?
Lệ Thiếu Nam cùng Minh Thù đấu mắt vài giây, đột nhiên hắn "A" lên một tiếng.
Minh Thù chặn họng Lệ Thiếu Nam: "Lệ tổng, mong anh đừng nói, cô kia, cô đã làm tôi chú ý."
Kịch bản tổng tài bá đạo, trẫm cự tuyệt.
Lệ Thiếu Nam: "..."
Lần đầu tiên phát hiện một người phụ nữ cũng có thể khiến cho hắn tức giận đến mức này.
So với thời điểm trước đây Ninh Khả Thanh không nghe lời càng tức giận hơn!
"Khương tiểu thư quả nhiên gan dạ sáng suốt hơn người, cũng không biết Khương tiểu thư còn có thể cười được bao lâu." Người phụ nữ này triệt để chọc giận hắn, nếu như lần trước không phải Ninh Khả Thanh cầu xin, hắn đã sớm ra tay.
"Dù sao cũng lâu hơn anh." Khuôn mặt tươi cười của Minh Thù và sắc mặt đen thui của Ái Lâm đứng bên cạnh hình thành hai thế đối lập.
Lúc này Ái Lâm thầm nghĩ tìm một chỗ chết quách luôn cho rồi. Dù sao hiện tại chưa chết, sau đó không lâu cũng sẽ chết, hơn nữa so với chết còn khó coi hơn.
"A!" Lệ Thiếu Nam lạnh lùng a một tiếng, ôm Ninh Khả Thanh vào khách sạn. Tranh cãi với một phụ nữ không phải tác phong của hắn, hắn chỉ dùng thực lực nói chuyện.
Minh Thù cười tủm tỉm nhìn Lệ Thiếu Nam, khi Lệ Thiếu Nam đi ngang qua mình, đột nhiên đưa chân ra.
Phù phù...
Lệ Thiếu Nam bất ngờ không kịp đề phòng, bị vấp chân của Minh Thù, thân thể cao to ngã trên mặt thảm. Ninh Khả Thanh bị hắn ôm, đương nhiên cũng không tránh khỏi, hai người dùng một tư thế cực kỳ chướng mắt ngã trên mặt đất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!