Chương 8: Thiên Kim Danh Môn 7

Hà Dương chở cô đến một nhà hàng sang trọng, vừa bước vào cô đã nghe thấy tiếng nhạc du dương vang lên. Không khí mát mẻ đầy lãng mạng, cô khá bất ngờ với những thứ này. Hắn nắm tay cô đi đến một chiếc bàn gần đó, giờ đây cô mới để ý là hầu như nơi này không có ai, chỉ có những ánh đèn vàng mờ nhạt chiếu rọi. Trên bàn là hai ly rượu vang đỏ được để sẵn.

Hắn kéo cô lại ghế ngồi, rồi cũng vòng qua phía đối diện cô mà ngồi xuống

Không qua bao lâu đã có những phục vụ mang thức ăn lên, nhìn những món ăn ngi ngút khói đẹp mắt khiến cô bất ngờ.

" Hôm nay có gì đó là lạ à nha "

Cô nhịn không được liền lên tiếng trêu chọc, hắn thấy vậy liền mỉm cười

" Em ăn đi "

Cô ngoan ngoãn nghe lời bắt đầu ăn, nhưng điều kì lạ là hắn lại cứ ngắm nhìn cô mãi

" Anh sao vậy? "

" Đêm nay, em rất đẹp "

" Cảm ơn, em cũng thấy anh lạ lắm ấy "

Cô cầm ly rượu vang lên đưa đến giữa không trung, hắn thấy vậy cũng cầm lên cụng ly với cô

" Em cảm thấy thế nào? "

" Hở? Ừa... rất đẹp, em rất thích. Lại còn có không khí lãng mạng. Nhưng sao anh lại chuẩn bị những thứ này? "

" Thì... anh thấy trên mạng, người ta bảo như vậy sẽ khiến người con gái thích... "

Hân nhỏ giọng nói khiến cô không nghe được, nhưng cô đã có THIÊN THÔNG NHÃN nên từng lời hắn nói cô đều nghe rất rõ. Trong đầu cô hiện lên sự chế giễu

[ Nam9 này cũng đáng yêu quá ký chủ nhỉ? ]

Tiếng nói của tiểu Bát Đản vang lên, khiến cô khinh thường

' Ngươi thấy vậy sao, ta thấy cũng đúng. Đáng yêu đến nỗi rất thích hợp làm thú cưng để chơi đùa '

[ =.= ||| Ký chủ, người ác quá... ]

" Anh nói gì vậy? "

Cô giả vờ ngây thơ hỏi hắn, khiến gương mặt hắn hơi ửng hồng

" Không có gì... "

Hắn đứng lên đi đến bên cô, hắn nhận lấy bó hoa hồng trong tay của tên phục vụ. Sau đó đến gần cô

" Anh tặng em sao? Nó rất đẹp "

Cô mỉm cười ngọt ngào nhận lấy bó hoa

" Tịch nhi, làm bạn gái anh nhé? "

Cô kinh ngạc ngước mắt lên nhìn gương mặt đang ửng hồng của hắn, vành tai cũng đỏ lên rồi. Cô cúi đầu xuống như do dự

" Em làm sao vậy? "

Hắn thấy cô không trả lời liền hoảng hốt hỏi, gương mặt tuấn mĩ hiện lên lo lắng

" Em... xin lỗi. Em không thể nhận... "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!