Cô dần mở ra hàng mi cong vút, đôi mắt sau lớp vải trắng của cô nhìn căn phòng rộng lớn. Ngồi dậy cô dựa vào thành giường, nhẹ đưa tay sờ lên gương mặt mình. Cô vươn khóe môi
" Đã bao lâu rồi? "
[ Để vào thế giới của một người nào đó thì tốn rất nhiều thời gian. Đã hơn 1 tháng người ngủ rồi ]
" Sao? "
[ Thế giới của một người rất đáng sợ, không phải muốn vào là có thể vào. Nếu người bất cẩn dù chỉ một chút cũng sẽ mãi mãi bị giam cầm trong thế giới của người đó ]
" Vậy là đã hơn 1 tháng... lâu nhỉ "
Cô gật đầu cảm thán, sau đó vô tình chạm vào thanh kiếm của Ly Hoàng để lại. Nó được treo trên tường, cô bước lại lấy nó xuống...
" Thanh kiếm này... "
[ Nó là tiên kiếm ]
"... "
[ Uy lực không hề thua kém Cửu Thiên Huyền Lôi kiếm ]
" Ly Hoàng đã kề vai sát cánh với thanh kiếm này suốt mấy năm ròng rả... "
Cô lắc đầu sau đó thanh kiếm biến mất, cô đã cất thanh kiếm vào hệ thống
" Không ngờ thế gian này lại có một loại người sống như không sống... "
[... ]
" Trái tim của con người thật đáng sợ... Nó luôn tồn tại một mặt tối của quỷ dữ. Sẽ trỗi dậy và trở nên khát máu bất kì lúc nào "
[ Người đang thương cảm cho Ly Hoàng? ]
" Thương cảm? Ha! Không, ta không hề có cảm giác nào như thế. Đó là số phận của hắn, chỉ có thể trách hắn ngu ngốc "
[ Ký chủ! Người thật vô tâm ]
Từ ngoài cửa một người nam nhân đi vào, tuấn mĩ vô song. Cơ thể tỏa ra sự cao quý...
" Nàng tỉnh rồi? "
" Thất vương... "
Phải! Người vừa bước vào là tên nam9... Hiên Viên Khải Minh
" Nàng đã ngủ hơn 1 tháng, khiến ta vô cùng lo lắng "
Đôi mắt hắn hiện lên sự hoảng sợ vẫn còn vươn lại...
" Đa tạ ngài đã quan tâm "
" Nàng có sao không? Có cảm thấy mệt mỏi không? Ta nghe nói nàng bị thanh kiếm đầy tiên khí của Ly Hoàng làm mất ý thức "
" Không sao! Ta đã thấy khỏe lại... Nhưng... "
Cô để ý đến vết thương trên tay hắn
" Chuyện này... Lúc nàng ngủ, ma tộc đã tấn công nhân giới. Đã 10 ngày cuộc chiến diễn ra "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!