Cô được tiểu Bát Đản đưa ra ngoài, thanh kiếm tà ám kia đã được hệ thống cất giữ. Cô ngồi dưới góc cây cầm miếng vải che đi đôi mắt. Sau đó nhìn tiểu Bát Đản nói
" Ta không biết ngươi có thể biến hình "
" Hử!... Khụ... Vốn bản hệ thống biến hình phải nhờ vào cấp độ của ký chủ. Nhưng lần này là trường hợp ngoại lệ nên đã khiến nguyên thần của bản hệ thống bị tổn hại trầm trọng... E rằng không thể xuất hiện trong một thời gian "
" Sao chứ? Vậy ngươi dưỡng thương đi "
Cô nâng nó lên xoa đầu rồi bảo. Chưa đầy một giây sao đã không còn thấy bóng dáng nó nữa. Cô thấy vậy cũng trở về bên cạnh tên Ma Tôn kia
Vừa đi cô vừa tìm kiếm, nơi cô đang đứng là một khuôn viên xinh đẹp. Đang ngắm nhìn những loài hoa rực rỡ thì cô cảm nhận được từ phía sau lưng mình có người liền quay lại. Đập vào mắt cô là gương mặt âm trầm lạnh lẽo của Hiên Viên Hoàng Phong.
" Bệ hạ "
Cô nhẹ nhàng gọi càng khiến hàn khí tỏa ra lạnh hơn
" Đã đi đâu? "
" Ta... thấy hôm nay có nhiều chuyện lạ. Liền sợ quá mà kiếm một nơi ngồi " Cô bình thản lên tiếng, nhưng nếu nghe kĩ sẽ thấy sự run rẫy trong lời nói ấy
Đôi mài kiếm đang nheo lại, nghe thấy cô nói vậy mới thả lỏng. Đôi mắt hổ phách lạnh lùng nhìn cô, sau đó vươn tay ra ôm chặt cô vào lòng. Giọng nói lạnh lùng nhưng lại có sự lo lắng
" Ai cho phép chạy lung tung như vậy? Có biết rất nguy hiểm không? "
" Bệ hạ... "
" Nơi đây là Linh sơn, là danh môn chánh phái. Nàng chạy lung tung như vậy, ta làm sao biết đường mà tìm nàng đây "
Cô ngước đầu lên nhìn hắn, giọng nói lo lắng
" Từ nãy giờ bệ hạ đã tìm thiếp sao? "
" Ta... Không có. Về phòng nghỉ ngơi thôi "
Hắn quay đi tránh né câu hỏi của cô, sau đó nắm tay cô đi về hướng khác.
____________
Bầu trời đêm buông xuống, không trung luôn tỏa ra hương vị của mùi máu tươi. Cô nằm trong lòng hắn không ngủ được
" Sao không ngủ? "
" Linh sơn rộng lớn, sao thiếp và bệ hạ lại ngủ chung? "
" Nàng là ái phi của trẫm. Sao lại không ở cùng ta? "
" Nhưng... "
" Không nhưng nhị gì cả... ngủ đi "
Lời nói lạnh lùng uy nghiêm của hắn khiến cô không biết nói gì. Liền nhắm mắt lại ngủ
Được một lúc lâu, hắn bỗng mở mắt ra. Đáy mắt lạnh lẽo đầy sát khí. Từ bên ngoài có thể nghe thấy rất nhiều tiếng chân, gương mặt âm trầm sao lớp mặt nạ càng thêm đáng sợ...
" Sao vậy...? "
Cô dụi mắt ngồi dậy nhìn hắn, thì bàn tay hắn đưa lên vuốt ve mặt cô
" Không có gì "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!