" Hửm? "
" Ta nói thật mà tỷ, hôm qua ta lên Khải Hoàn Tông dạo chơi.
Tình cờ nghe thấy được chuyện về mảnh ngọc bí ẩn kia.
Hình như là tà vật "
Nghệ Hạ đứng một bên trình bày những gì mình biết.
Cô lạnh nhạt nhấm một ít trà nóng, lan tỏa hương vị đắng chát thơm nồng.
" Vậy họ có hành động gì? "
" Chuyện này thì ta không biết.
Lúc đó ta không nán lại lâu, tranh thủ trốn về đây "
" Hừm...! Chúng ta chỉ có thể tác quái ở Đông Phương Môn.
Ngươi đi lung tung, nếu bị nội môn phát hiện thì đừng trách vì sao mất mạng "
" He he~...! Trì Dao tỷ, tại ta chán quá chứ bộ "
Nghệ Hạ phồng má ôm lấy tay cô nũng nịu.
Nữ nhân tuy tính cách rất đáng yêu, nhưng vết bớt trên mặt quả thật khó xem...
" Đi tìm đám đệ tử mà chơi "
" Xùy, bọn chúng trong mắt xem ta như quỷ dạ xoa, bộ dạng xấu xí.
Làm sao dám chơi với ta.
"
Cô đặt chung trà xuống, đôi con ngươi đỏ máu bình thản đăm chiêu.
Chìm trong dòng suy nghĩ...
' Bọn chúng có một mảnh Hắc Ám Pha Lê, nhất định phải có hành động.
Thật sự không biết rốt cuộc Celia muốn giở trò gì.
Dám đem bảo vật của ta làm tan tành như vậy...!'
" Hửm?? Trì Dao tỷ, tỷ sao vậy? "
Cô liếc mắt nhìn qua, chậm rãi đứng lên khiến nữ nhân kinh ngạc.
Nhìn thấy sự tò mò đó, cô liền cất tiếng...
" Đi theo ta "
" Hả? Hí hí, tuân lệnh "
Nghệ Hạ cắn môi cười khúc khích nhanh nhảo chạy theo cô.
Cả hai một trước một sau rời khỏi thiền phòng, những đệ tử xung quanh nhìn thấy chỉ biết cúi đầu im lặng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!