Chương 11: (Vô Đề)

Không gian trắng xóa không màu sắc, ánh sáng vàng nhạt giữa không gian lạnh lẽo. Tiếng nói khó hiểu của Tiểu Bát Đản vang lên

[ Ký chủ, từ ngày nam nữ9 xoạc nhau là người chui vào không gian này luôn. Sao người không ra ngoài? Đã 1 tháng rồi đó ]

" Hử? Trong này xem phim không phải tốt hơn sao? "

Từ ánh sáng vàng nhạt vang lên tiếng nói như chuông bạc của cô, không trung bỗng nhiên xuất hiện một cái bảng màu xanh phản chiếu hình ảnh của Hà Dương và Lưu Di. Họ đang chuẩn bị đám cưới...

[ Nam9 đã tìm kiếm người khắp nơi, cả Phương Hải nữa. Nhưng bây giờ nữ9 lại mang thai, và họ phải làm đám cưới. Vậy chẳng phải người đang thua sao? ]

" Ha! THUA? Trong từ điển của Huyết Hàn Sương này, không có từ THUA. Ngươi cứ xem đi, sắp rồi... hôm nay sẽ là ngày kết thúc tất cả "

Tiếng nói chế giễu kiêu ngạo của cô vang vọng cả không trung...

_______________

Bên ngoài:

" Nhanh lên, còn 1 tiếng nữa là lễ cưới bắt đầu "

" Vâng! Lưu Di tiểu thư, mời cô đi theo tôi trang điểm "

" Nhanh lên, mau gọi cho Hà tổng. Sắp xong rồi "

Những người gấp rút làm việc, Lưu Di xinh đẹp trong chiếc váy cưới dài màu trắng. Mái tóc búi cao lên để lộ làn da trắng mịn và gương mặt ngây thơ. Cô ta mỉm cười ngọt ngào

" Cảm ơn mọi người, mọi người vất vả rồi "

Lưu Di đưa tay sờ bụng mình mà mỉm cười hạnh phúc

" Con à! Sắp rồi, mẹ sắp được hạnh phúc với cha con rồi "

______________

Trong một căn phòng rộng lớn ở nơi khác, Hà Dương vừa ngồi uống rượu vừa nhìn tấm hình trên tay. Đó là hình ảnh của cô, người con gái mà hắn nhớ nhung suốt 1 tháng qua. Nhưng... cô đang ở đâu? Tại sao cô lại không gặp hắn?

" Tịch nhi... "

Hắn đưa tay vuốt ve tấm hình trên tay mà nở nụ cười thê lương, từ ngoài cửa bước vào một người hầu

" Thiếu gia, lễ cưới đã chuẩn bị xong. Người phải đi đến lễ đường rồi "

" Ừ... "

Hắn bước ra xe bắt đầu chạy đến lễ đường, đôi mắt xanh đêm lạnh lẽo không một tia vui mừng.

Ting ting

Bỗng từ điện thoại hắn vang lên

" Alo "

" Hà Dương, mày định bỏ mặc Tịch nhi mà đám cưới với ả ta sao? "

Tiếng nói của Phương Hải từ đầu dây bên kia tức giận

" Ha! Không phải đó là điều anh muốn sao? Anh sẽ có được Tịch nhi "

" Mày... mày giỏi lắm, Tịch nhi yêu mày. Mà mày lại bỏ mặc em ấy "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!