Chương 10: (Vô Đề)

Ánh sáng nhạt nhòa sau cơn bão đêm qua liền tươi mát hẵn, Lưu Di mỉm cười với cô

" Cảm ơn chị, em phải về rồi "

" Ừm! Tạm biệt "

Cô cũng dịu dàng nói, nhìn lên bầu trời trong xanh mà lòng thanh thản. Cô bước vào nhà ngồi xuống ghế bên cạnh Phương Hải

" Đêm qua mưa nên em ngủ rất ngon, còn anh? "

" Hử? Ừ! Rất thoải mái "

Phương hải vuốt đầu cô mỉm cười yêu thương

" Anh xem, có rất nhiều người trên diễn đàn yêu thích em "

Cô đưa điện thoại qua cho hắn xem, những dòng chữ hiện rõ

" Em gái anh thật giỏi. Được nhiều người yêu quý như thế "

Phương Hải xoa đầu cô khen ngợi

" Tất nhiên rồi "

Cô nâng mặt lên kiêu ngạo vô cùng đáng yêu

" Ở trong tủ lạnh có một chiếc bánh kem, anh vừa mua từ Mỹ về cho em. "

" Hở? Thật sao? "

Cô vui vẻ chạy vào trong, Phương Hải nhìn theo bóng lưng cô. Đôi mắt ánh lên sự gian trá, nhìn qua điện thoại cô còn để đó. Liền cầm lên

Tìm trong danh bạ cái tên Hà Dương ấn vào

" 8h tại quán cà phê Ánh Nhạt "

Nhắn xong tin đó Phương Hải liền xóa rồi đặt lại chỗ cũ. Khi cô bước ra với chiếc bánh trên tay đầy vui vẻ

" Thích không? "

" Ừa! Thích lắm "

Cô mỉm cười vừa ăn bánh vừa bước lại gần Phương Hải

" Cảm ơn anh "

" Ừ! Đã 7h45 rồi. Anh ra ngoài một chút. Em ở nhà ngoan đó "

" Ân... "

Cô nhìn theo bóng lưng Phương Hải đang khuất dần, chiếc bánh trên tay cô đặt xuống bàn. Đôi mắt ánh lên sự chế giễu nhìn vào điện thoại

" Ha! Đừng làm ta phải thất vọng... "

______________

Tại quán cà phê

Hà Dương ngồi đợi với gương mặt hồ nghi, ánh mặt lạnh lẽo nhìn ra cửa sổ. Phương Hải thấy hắn đã tới liền mỉm cười, bước lại gần

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!