Lý Việt Bạch đoạt được quan tài nhỏ màu đen từ trong tay Vương Văn, cảm thấy rất quái dị, lần đầu tiên gặp được quan tài chưa bị hủy đi phong ấn, không nặng không nhẹ, không lớn không nhỏ, vampire thể ngủ đông ở bên trong không biết là cái dạng gì...
Quan tài nhỏ màu đen phong bế kín mít, mặt trên được quấn vài vòng xích bạc
--- Bế ngân tác, thoạt nhìn giống y hệt cái hại chết Từ Lệ Lệ.
Nói đến cũng kỳ quái, lúc này, vampire thể ngủ đông này không sử dụng bất kì năng lực khống chế tâm linh gì, nó không khống chế Trác Chước, cũng không khống chế Vương Văn cùng Tiểu Điền, càng không khống chế Diệp Thanh cùng mình, hoàn toàn khác với những vampire thể ngủ đông lúc trước một khi có cơ hội liền liều mạng vươn xúc tua khống chế tư tưởng những mọi người, tại sao lại như vậy, chẳng lẽ vampire thể ngủ đông còn có những tích cách khác nhau?
Đương nhiên, tính cách khác nhau đương nhiên là có, nhưng hẳn là nguyện vọng "Muốn chạy trốn, muốn bám vào người" hẳn phải rất cường liệt đúng không, lại chỉ có cái này hình như không có nguyện vọng mãnh liệt trên phương diện này.
Dù sao cũng phải nghiên cứu một chút, có thể sẽ ra kết quả.
Lại nói tiếp, mọi chuyện hôm nay đều rất thuận lợi.
Nhiệm vụ công ty Vĩnh Phong, Diệp Thanh tránh được, lúc người trong cục thi hành nhiệm vụ cũng có đề phòng với vampire thể ngủ đông, càng trang bị cẩn thận công cụ cùng vũ khí, dư dả đối phó với nó, đây là một cuộc chiến không chút hồi hộp.
Nói cách khác, Diệp Thanh sẽ không giống cốt truyện nguyên bản, biến thành vampire.
Lý Việt Bạch cất quan tài nhỏ vào túi áo sơ mi, định cùng Diệp Thanh xử lý cục diện rối rắm này một chút.
Trác Chước chỉ bị hôn mê, không nguy hiểm tới tính mạng, hai thủ hạ của Cao Thừa Dục hoàn toàn có thể tạm giữ hợp pháp...
Đồ ăn trong nhà không còn nhiều lắm, đợi lát nữa đi qua siêu thị có nên vào mua thêm không nhỉ...
Còn có bước tiếp theo nên hành động như thế nào...
Mọi chuyện cứ rối bời trong lòng, trong nháy mắt còn thấy thật phiền toái.
Cuối hành lang Diệp Thanh thu súng lại, an tĩnh đi về phía mình.
Lý Việt Bạch đột nhiên cảm thấy vận khí của mình cũng không tệ lắm.
Lần xuyên thứ nhất gặp được nam chính mặc dù có điểm hơi quái quái, khiến người vuốt lông không rõ thuộc tính lắm, còn nhão nhão dính dính quấn lấy mình, nhưng vẫn luôn làm thần trợ công, bất kể chuyện gì cũng đều làm theo lời mình, cực kỳ thuận lợi, phi thường cảm động.
Hiện tại xuyên lần hai, nam chính càng đáng tin cậy, mà không chỉ vậy, còn không dính người giống như lần xuyên thứ nhất, vẫn luôn bình tĩnh mà hỗ trợ từ xa, không phát nào trượt.
Khó được ngày hệ thống không gây chuyện giống như hôm nay.
Hết thảy đều rất thuận lợi.
Lý Việt Bạch giơ tay phải lên, tươi cười nghênh đón Diệp Thanh, định vỗ tay cùng Diệp Thanh, tuy rằng hơn phân nửa sẽ bị Diệp Thanh trực tiếp lơ đi...
Bân tai vang lên thanh âm ong ong kỳ quái, qua vài giây, Lý Việt Bạch mới phản ứng được có điểm không đúng.
Hiện tại bọn họ đang đứng trên hành lang, bên phải là cửa kính chống đạn.
Hình như tất cả có chút không thích hợp.
Cánh chuồn chuồn màu lam lớn không biết từ nơi nào bay tới, hướng đến phía cửa sổ, dừng lại bên cạnh cửa kính thủy tinh không hề nhúc nhích, giống như trên cửa có nạm một bông hoa lớn vậy.
Xuyên qua cửa sổ nhìn xuống dưới lầu, có thể nhìn thấy người ở dưới
--- có bảo an không hiểu chuyện gì nhưng vẫn nơi nơi tìm kiếm Trác Chước, cũng có người thuần túy là khách tham quan. Mọi người vốn dĩ rất bình thường, đột nhiên bỏ chạy tán loạn, còn múa may cánh tay làm ra động tác sợ hãi, đáng tiếc cách cửa kính pha lê không nghe thấy bọn họ nói cái gì.
Quảng trường dưới lầu có một cái hồ rộng lớn, bên trong nuôi vô số cá chép rực rỡ sắc màu, hiện tại, Lý Việt Bạch từ xa nhìn lại, phảng phất như nhìn thấy vô số cá chép nhảy lên khỏi mặt nước, lúc rơi xuống bọt nước văng lên thật cao.
Tại sao lại lung tung rối loạn như vậy, nơi này vẫn là Trái Đất sao? Rốt cuộc sao lại thế này?
Đời trước của Lý Việt Bạch vô cùng bình thường, thế nên hắn phải mất vài giây mới hiểu được những dấu hiệu này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!