Chương 39: (Vô Đề)

Chúc Thần Thần liều mạng nuốt thanh socola nhân hạt trong miệng xuống, lại bị ép uống nước, rồi lại bị nhét một viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ.

Tiểu Lý còn đang tiếp tục tuyên truyền về tác hại của tụt huyết áp: "Tụt huyết áp nhất định phải bổ sung đường kịp thời! Hơn nữa ngàn vạn lần không được chọn loại không đường, thật sự không có đường, nước ngọt cũng được. Ăn cơm ăn đồ ăn thì sẽ không bổ sung nhanh được."

"Tụt huyết áp nếu làm không tốt, thiếu oxy não, tạo thành tổn thương vĩnh viễn đấy!"

Sở trưởng Cao khiêm tốn nghe ý kiến của Tiểu Lý, hai người đồng tâm hiệp lực cho Chúc Thần Thần ăn năm viên kẹo.

"Đói đến mức tụt huyết áp, không biết bao nhiêu bữa không ăn cơm rồi..." Tiểu Lý an ủi Chúc Thần Thần hai mắt rưng rưng: "Cô gái nhỏ, chúng ta qua bên kia ngồi nghỉ một lát, bây giờ đừng vội ăn cơm, món giò này nhiều dầu mỡ quá, sợ cháu bị đau bụng."

Sở trưởng Cao vỗ đầu: "Cậu nói đúng! Còn kẹo không? Cho cô gái nhỏ mấy viên bỏ vào túi."

"Không có, mấy viên này là lấy từ ký túc xá của Trần Nhiễm, cô ấy nói cô ấy tìm xem, tìm được sẽ mang qua."

"Vậy được, sau này sở sẽ mua, mua nhiều kẹo một chút đặt ở sảnh ngoài. Chưa nói đến có người dân bị tụt huyết áp, gặp phải trẻ con cũng dễ dỗ một chút."

Câu nói tiếp theo Chúc Thần Thần không nghe rõ, cô ấy chỉ nghe thấy chị Nhiễm Nhiễm sắp đến.

Vừa rồi Chúc Thần Thần còn hai mắt rưng rưng vì không ăn được giò heo, vội vàng giãy giụa đứng dậy.

"Đừng nghịch! Ngồi yên một lát, đợi xem không choáng váng không chóng mặt nữa rồi đi! Cháu đi đến nửa đường lại tụt huyết áp thì làm sao bây giờ? Hồ nháo, bên này toàn là công trường, đến cái siêu thị cũng khó tìm."

Tiểu Lý nghiêm mặt ấn Chúc Thần Thần ngồi xuống ghế, bảo cô ấy ngồi yên.

Nhưng mà, biểu cảm của cô gái nhỏ này... Nhìn thế nào cũng giống như mấy con ch. ó chăn cừu ở nhà anh ấy vậy?

Anh ấy còn đang nghi hoặc, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng hừ nhẹ.

"Chúc Thần Thần!"

Cô gái nhỏ vừa rồi còn yếu ớt, choáng váng, chột dạ, bỗng chốc bật dậy!

Trần Nhiễm nhìn dáng vẻ của Chúc Thần Thần, thật sự dở khóc dở cười.

Hôm qua cô mới từ nhà trẻ Khải Minh Tinh đến đây, hôm nay Chúc Thần Thần đã đuổi theo tới đây rồi?

Còn tụt huyết áp?

Trong một tháng qua, cô đã vỗ béo Chúc Thần Thần thêm mười cân, nói không ngoa, cho dù hai ngày không ăn cơm cũng sẽ không bị tụt huyết áp!

Chúc Thần Thần xông lại theo bản năng, hai tay giữ c.h.ặ. t t.a. y áo Trần Nhiễm, chuẩn bị bắt đầu làm nũng.

"Chị Nhiễm Nhiễm, em không cố ý... Chỉ là hôm qua em ăn nhiều quá bị đau bụng..."

Ừm... Cái này cũng không sai biệt lắm.

Trần Nhiễm trừng mắt nhìn cô ấy một cái: "Đây là đồn công an!"

Lúc này sở trưởng Cao bên cạnh mới hiểu ra, hóa ra cô gái nhỏ này không phải tụt huyết áp, mà là lừa gạt để được ăn một bữa?

Nhưng mà, dựa vào đánh giá của ông ấy về đồ ăn vừa rồi, tay nghề cao siêu như vậy, thật sự khiến người ta khó mà nhịn được.

Cô gái nhỏ hồ nháo, sở trưởng Cao không tức giận, nhưng đứa trẻ này phải giáo dục.

Ông ấy sa sầm mặt: "Cô gái nhỏ, đây là báo án giả, lãng phí lực lượng cảnh sát. Tính cho cháu tội gây rối trật tự công cộng, là phải tạm giam đấy!"

Tuy rằng lá gan Chúc Thần Thần lớn, nhưng trước mặt cảnh sát, cô ấy vẫn là một nữ sinh viên ngây thơ, trong sáng.

Nghe thấy những lời này thì không nhịn được có chút mềm chân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!