Cô ấy là con gái thứ hai trong nhà.
Sống trong một gia đình trọng nam khinh nữ như vậy rất ngột ngạt và tuyệt vọng, nhưng may mắn thay, cô ấy có một người chị gái tốt.
Khi lên núi cắt cỏ cho lợn ăn, chị gái sẽ hái cho cô ấy những cọng cỏ ngọt ngào để hút; khi hai chị em vất vả gánh giỏ to như người đi bán thức ăn, chị gái cũng sẽ lén lút để dành ra mấy hào.
Sau này, mấy hào để dành được đó, chị cô ấy đã mua cho cô ấy những viên thịt.
Thịt trong nhà đều là phần của em trai, chỉ có Đầu Sư Tử chị gái mua mới là phần cô ấy được thưởng thức.
Những viên thịt đó cũng là do chị gái cầu xin mãi chủ quán mới đồng ý bán lẻ.
Vừa dai, vừa nhỏ, thậm chí còn hơi cháy khét, bất kể là từ phương diện nào cũng đều không thể so sánh với viên thịt hầm trước mặt này được.
Nhưng mà, khi ăn xong viên thịt hầm này, cô ấy lại nhớ đến niềm vui lúc đó.
Cô ấy nhớ đến đôi mắt lấp lánh của chị gái, nhớ đến việc mình há miệng thật to nhưng lại chỉ nhẹ nhàng l.i.ế. m một chút.
Cô Vương cúi đầu, ăn tiếp một miếng Đầu Sư Tử.
Những tháng ngày gian khổ sống trong gia đình ngột ngạt như vậy, hai chị em hoạn nạn có nhau, bây giờ nhớ lại, thật đúng là niềm vui vô cùng trân quý.
Chử Nam đã dựng xong chân quay và máy ảnh, anh ta đang chuẩn bị ngồi xuống bắt đầu quay, vừa nhấc mắt lên thì thấy khóe mắt cô Vương ươn ướt.
Anh ta vội vàng lấy khăn giấy ra, đưa cho cô ấy: "Ngon đến vậy sao?"
Cô Vương có chút ngượng ngùng nhận lấy khăn giấy, nhẹ nhàng chấm khóe mắt.
Trong giọng nói của cô ấy cũng mang theo sự trong trẻo tinh nghịch của một cô bé: "Thật sự rất ngon!"
Khâu Nhàn ở bên cạnh cũng gật đầu lia lịa.
Sở dĩ cô ấy kiên quyết muốn ở lại "Danh sách đầu bếp nổi tiếng" cũng bởi vì khoảng thời gian vui vẻ nhất thời thơ ấu của cô ấy chính là đi khắp nơi ăn ngon cùng chị họ.
Người chị họ sẽ dẫn mình đi ăn những món ăn vặt dầu mỡ mà người lớn không cho ăn, ai mà không yêu cho được chứ!
Cô ấy cẩn thận nếm thêm một miếng Đầu Sư Tử, trong giọng nói là sự tiếc nuối không thể che giấu: "Nếu có thể mang cho chị họ nếm thử thì tốt rồi..."
Mùi thơm phức tạp, béo ngậy này tan ra trên đầu lưỡi, phảng phất như ánh mặt trời lúc tan học ở trường tiểu học, cô ấy vừa chạy ra khỏi cổng trường đã nhìn thấy chị họ cầm kem trứng gà trên tay, mắt cong cong cười chờ cô ấy.
Ngon quá.
Bất kể là kem trứng gà lúc đó, hay là Đầu Sư Tử hầm trong thìa bây giờ.
Cô ấy cẩn thận múc nước canh thơm ngon đậm đà, trộn vào cơm, nheo mắt cho vào miệng một miếng.
Vị cơm hơi cứng một chút, kết hợp với nước canh Đầu Sư Tử hầm, càng thêm bổ sung cho nhau.
"Thật sự rất ngon..."
Khác với cô Vương mỉm cười lau nước mắt, Khâu Nhàn lại nóng lòng muốn chia sẻ cảm nhận của mình: "Không biết có phải ảo giác của riêng tôi không mà tôi dường như cảm thấy, món Đầu Sư Tử này có một ma lực thần kỳ."
"Có lẽ là nó thật sự quá ngon, làm tôi không nhịn được nhớ lại mỗi lần được ăn ngon khi còn nhỏ..."
Chử Nam không nhịn được nữa.
Anh ta nhanh chóng múc Đầu Sư Tử hầm vào bát nhỏ trước mặt, dùng thìa cắt một miếng, cho vào miệng.
Thơm quá!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!