Khi ở nhà trẻ, rút xương đùi gà cho các bạn nhỏ, biến trứng gà thành món trứng rán ngon hơn; Khi gián điệp ở xe bán đồ ăn, cố gắng hết sức bánh nhanh hơn, để xếp hàng đều thể ăn bánh mà ăn.
Còn việc dùng hết tâm huyết từng cái giò heo, món cá diếc chiên giòn thì sạch từng con cá nhỏ...
Đương nhiên, còn công thức nấu ăn mà hệ thống cung cấp.
Có hệ thống, cô là một may mắn!
Bây giờ cô nên buồn ?
Đương nhiên, cô thể buồn. nỗi buồn tác dụng gì cả.
Điều cô là cố gắng trau dồi, và dùng hết tâm huyết từng món ăn.
Trần Nhiễm thò tay túi, sờ thấy tấm danh bằng gỗ mun mà Thường Niệm đưa cho cô.
Không chỉ Thường Niệm... còn cô Vương, Vương Chiêu Sơn bọn họ ở phía thúc đẩy, còn trợ lý nhỏ mà cô nhớ tên, còn Trần Thi Hàm đến bây giờ cũng nhắc nhở cô vận động cổ tay mỗi ngày.
"Con chính là hành vi lặp lặp mỗi ngày, em hy vọng gọi là một đầu bếp giỏi, thì em chỉ cần mỗi ngày món ăn là ."
Trần Nhiễm ngẩng đầu, uống cạn chai nước ngọt cuối cùng trong chai, bọt khí phong phú tràn ngập trong khoang miệng của cô.
Cô ngậm chặt miệng, cảm nhận cảm giác bọt khí nhanh chóng vỡ , cảm giác đó khiến cô nhớ vị cay mà mỗi ngày cô đều khi mất vị giác.
Cao Thục Hiền nhận lấy cái chai trong tay Trần Nhiễm, cô tràn đầy sức sống xách con d.a. o bếp mộc mạc lên, nhịn hỏi cô: "Nhạn Nhạn, em cứ như mà thuê mãi ? Sau mở tiệm ?"
"Đương nhiên!"
Trong nhiệm vụ của hệ thống điều , nhưng Trần Nhiễm tin chắc rằng, một ngày nào đó, cô nhất định sẽ một cửa hàng của riêng !
Quán của cô, nhất định dùng nguyên liệu tươi ngon nhất, chất lượng nhất, mang đến cho khách hàng hương vị thơm ngon nấu ngay tại chỗ!
Có lẽ quán sẽ quá lớn, nhưng tuyệt đối thể giống như nhà hàng của bác cả, thu mấy trăm tệ một phần giá trời, cuối cùng khách hàng ăn là đồ ăn chế biến sẵn sản xuất theo kiểu "bếp trung tâm".
Cao Thục Hiền lấy hết can đảm: "Vậy đến lúc đó, chị kế toán cho em nhé!"
Con d.a. o bếp mà Trần Nhiễm chặt xuống suýt chút nữa thì lệch, cô chút kinh ngạc đầu .
Ngay lúc Cao Thục Hiền cảm thấy quá đường đột , thậm chí rút lời của , lúc cô mới thấy Trần Nhiễm mỉm .
Bình thường, biểu cảm nhiều nhất của Trần Nhiễm chính là biểu cảm, cô luôn luôn nấu ăn, hoặc là dùng phương pháp mà bọn họ thể hiểu để luyện tập.
hôm nay, nụ của Trần Nhiễm đặc biệt nhiều hơn.
"Cũng ... mà, thì em cố gắng . Chị học chuyên ngành kế toán của trường 985 ? Thuê kế toán chuyên nghiệp như chị, thì em mở nhà hàng lớn đến mức nào..."
Trần Nhiễm tính toán trong lòng, nhà hàng thể thuê kế toán như Cao Thục Hiền... là nhà hàng ở mức độ Chí Vị Trai của Trần Bá Đoan ?
Thuận Tử lấy đồ ăn, đoạn cuối, nhịn lên: "Ôi chao đầu bếp Trần, cô thật sự bên ngoài bao nhiêu ăn món ăn của cô . Tương lai cô mở nhà hàng, thì dễ như trở bàn tay ! Để cho một chỗ, quản lý cho cô!"
Thuận Tử như một cơn gió ngoài, Cao Thục Hiền chút ngượng ngùng, đến lưng Trần Nhiễm vỗ nhẹ một cái, cũng ngoài. Chỉ để Trần Nhiễm, m. ổ b.ụ.n. g cá diếc nhỏ, nhịn lên.
Cô nhịn lẩm bẩm với hệ thống.
"Hệ thống, mày để tao đến KTV việc, là đặc biệt vì tìm cho tao một kế toán chứ?"
"Mặc dù nhiệm vụ là việc ở một trăm nơi, nhưng thật cũng hy vọng tao mở tiệm ?"
Cô nhớ đến hệ thống từng lấy cái xẻng xào rau , nếu thật sự điều , hoặc là cô về kế thừa nhà họ Trần, hoặc là đường đường chính chính đánh bại nhà họ Trần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!