Warning: H nhẹ 16+!!!!!
20.
Đã hai ngày cậu nhóc Alpha không thấy tờ giấy ghi các món cần mua trước cửa nhà của Hình Hằng Xuyên rồi, cậu nhóc chờ đợi với cảm giác vô cùng chán nản, cậu không dám tự ý bén mảng tới gần căn hộ, suy cho cùng sự nhạy bén và hung hãn của Hình Hằng Xuyên cũng đã được đồn đại rất nhiều — Năm năm trước anh trở về đơn vị thấy phòng ký túc xá của mình đã có người đi vào đụng chạm vào mấy món đồ, tức giận tới mức mười hai Alpha ưu tú cũng không ngăn chặn được anh.
Nhóc Alpha chán nản mở máy tính quang học lên thì nhìn thấy vô số anh em nghe ngóng thông tin từ cậu, đành phải chụp một bức ảnh căn hộ, kèm theo ghi chú: Sếp vẫn chưa ra.
Ngay lập tức hàng loạt tin nhắn bay qua, đa số nội dung đều giống nhau: "Không phải là kỳ phát tình tới rồi chứ?"
Đàn em Alpha nghĩ đi nghĩ lại rồi trả lời: "Nhưng mà sếp không có kêu em đi mua thuốc dinh dưỡng."
Hình Hằng Xuyên đi xuống phòng ở tầng trệt mang lên phòng ngủ ba hộp thuốc dinh dưỡng, lấy từ tủ đầu giường một tờ giấy viết những việc cần phải chú ý, ngồi kiểm tra lại kỹ từng cái thì xác nhận tất cả những đồ dùng cần thiết đều đã chuẩn bị đầy đủ, ngoài thuốc dinh dưỡng, nước, khăn, quần áo còn có vỏ chăn để thay, ra giường để gọn gàng ngăn nắp ở một bên, Tống Dư Niên ngồi ở trên giường một tiếng đồng hồ không biết nên nói cái gì.
Nhìn thấy bộ dạng Hình Hằng Xuyên như gặp chuyện lớn gì đó, cậu thấp thỏm lo âu ở trong lòng với việc sắp sửa xảy ra – sợ hãi kỳ phát tình giảm bớt đi rất nhiều.
Hình Hằng Xuyên quay đầu lại nhìn thấy Tống Dư Niên ngồi ở mép giường, nhịn không được mà ấn vào ót của cậu, một cái hôn vừa kiềm nén vừa tham lam rơi trên môi Tống Dư Niên.
Pheromone nồng nặc bay khắp phòng, Tống Dư Niên thở gấp nhìn Hình Hằng Xuyên, nói nhỏ: "Còn chưa bắt đầu mà…"
"Anh biết." Hình Hằng Xuyên kiên nhẫn hôn cậu hai cái.
"Nhưng không phải là không được." Đọc Full Tại
Hình Hằng Xuyên chần chừ một chút, từ chối: "Không được, em không chịu nổi."
Kỳ phát tình của Omega vừa dài vừa mãnh liệt, đặc biệt là lần đầu tiên. Kiềm nén càng lâu thì càng mãnh liệt, Hình Hằng Xuyên không chắc chắn kỳ phát tình đầu tiên của Omega mà thuốc ức chế cấp A cũng không chặn được sẽ nguy hiểm cỡ nào.
Hai tay Tống Dư Niên vòng qua gáy của Hình Hằng Xuyên, cậu dụi vào lòng của Hình Hằng Xuyên, trong mũi chỉ còn lại mùi hương của Hình Hằng Xuyên.
"Em nhịn quá lâu rồi, phớt lờ mấy ngày nay." Pheromone trên người của Tống Dư Niên lặng lẽ thay đổi, ham muốn cứ luôn dằn vặt cậu, Hình Hằng Xuyên nhìn ký hiệu tạm thời sau gáy Tống Dư Niên, chỉ cần tiến lên một bước nữa, cắn lên sau gáy, đâm vào tuyến thể, pheromone bay ra sẽ dẫn dắt tiến vào kỳ phát tình, nhưng đây là bị cưỡng chế, bị ép buộc, Omega thua dưới pheromone của Alpha chứ không phải cam tâm tình nguyện.
Toàn thân Hình Hằng Xuyên vừa khô vừa nóng đến mức khó chịu, ngậm lấy lưỡi của Tống Dư Niên mút hai lần, muốn buông tay.
Tống Dư Niên nắm lấy tay của Hình Hằng Xuyên, sự bình tĩnh tự chủ thường ngày của cậu biến đi đâu không thấy nữa, thay vào đó là ẩm ướt triền miên, cậu cố gắng kiềm chế sự rung rẩy của bản thân: "Em cứ luôn sợ mình rơi vào con đường của mẹ em, em sợ sự xét duyệt của hệ thống kết hôn, sợ bị cưỡng chế ghép đôi, cho nên không thể không ép bản thân, không biết lượng sức mình mà tính toán thay đổi nó."
Tống Dư Niên đem những thứ yếu ớt nhất từ tận đáy lòng ra trước mặt Hình Hằng Xuyên: "Em sợ kỳ phát tình, sợ mình sẽ mất đi lý trí và sự bình tĩnh, mà hai cái đó lại là vũ khí duy nhất của em."
Tống Dư Niên nghiên mặt qua hôn lên khoé môi của Hình Hằng Xuyên như một kẻ bất lực, như con non mà liếm láp lung tung: "Thật ra em không nghĩ là do hệ thống kết hôn ghép đôi mới có thể ở với anh, nhưng em không muốn mất mặt mà đi tìm anh."
"… Anh biết mà." Hình Hằng Xuyên khàn giọng nói.
Tống Dư Niên ngậm yết hầu của Hình Hằng Xuyên, dùng răng cạ cạ.
Có nghiên cứu cho rằng, sức hút của Alpha với Omega là bản năng sơ khai của động vật hoang dã. Hành vi cắn vào gáy và xâm nhập bộ phận sinh dục của Alpha không khác gì động vật hoang dã, dục vọng chiếm hữu của Alpha với Omega nhiều hơn so với các loài động vật khác, sự khác biệt của duy nhất của Alpha so với các loài động vật hoang dã là sự kiềm chế khi đối xử với Omega.
Điều kiêng kỵ nhất của động vật là để lộ điểm yếu của mình, chứ đừng nói đến việc đưa cổ họng của mình vào miệng người khác.
Thân thể của Hình Hằng Xuyên tỏ ra hết sức căng thẳng, hai bàn tay nắm lại thành nắm đấm, nuốt nước miếng, yết hầu của Tống Dư Niên lăn lên lăn xuống, Tống Dư Niên mút mạnh hơn, Hình Hằng Xuyên nhắm mắt, thở gấp: "Niên Niên, nhả ra."
Tống Dư Niên nhả ra, cậu cứ luôn không thẳng thắng với Hình Hằng Xuyên, cậu rất thích mùi pheromone của Hình Hằng Xuyên. Năm đó nhà kho quanh năm không có ai lau dọn, không khí vừa khô vừa lạnh, Hình Hằng Xuyên đập vỡ kính cửa sổ, mùi pheromone của anh lọt qua ô cửa vỡ xông vào mũi cậu là mùi hương vô cùng ấm áp.
Chỉ là do cậu quá ương bướng và nhu nhược, vì cái gọi là lý tưởng và kỳ vọng, cũng là vì nhu nhược và ích kỷ, không biết xấu hổ tham lam hưởng thụ ý tốt của Hình Hằng Xuyên mà có lỗi với anh.
Lúc phân hoá thành Omega thì Hình Hằng Xuyên canh chừng cậu ba ngày ba đêm, ngăn chặn triệt để các Alpha nhìn như sói đói.
Đối với phản bội và lừa dối của cậu, hành vi quá đáng nhất của Hình Hằng Xuyên chẳng qua là mượn tên cậu ghi vào hệ thống kết hôn, đẩy cậu vào tường để chất vấn.
Tống Dư Niên hôn Hình Hằng Xuyên, không chỉ có pheromone của Alpha mới làm Omega phát tình mà pheromone của Omega cũng có thể làm Alpha phát tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!