Chương 2: Không chạm vào thứ dơ bẩn

Aaa!

Liên Hân giơ tay che ngực, sau đó liền cảm thấy không đúng, cho nên chuyển sang bụm mặt, rồi lại luống cuống phân một bàn tay đi che lại khu tam giác bên dưới.

Cuối cùng, cô xoay người ngồi xổm, chỉ để lộ ra eo nhỏ cùng quả mông mượt mà.

Hầu kết lăn lộn, nam nhân thanh âm khàn khàn ra lệnh Ra đây.

Liên Hân cứng đờ cả người, giống như đà điểu mà chôn đầu thật thấp.

"Thực xin lỗi, tôi... tôi chỉ muốn vào tắm rửa một cái..."

"Cút ra đây, đừng để tôi nói lần thứ ba."

Liên Hân hít một hơi.

Hắn không nói nhiều, cầm lấy di động đánh một dãy số Uy, bảo an...

Liên Hân tức khắc xoay người nhảy vọt tới, cặp ngực trần trụi theo quán tính mà đong đưa giữa không khí.

Cô bất chấp nhào đến bên cạnh nam nhân, níu lấy ống tay áo hắn, hơi hơi khuỵu xuống mà nhỏ giọng cầu xin

"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, anh làm ơn đừng gọi bảo an."

Hương thơm kỳ dị nồng đậm ập vào trước mặt, nam nhân nháy mắt hoảng hốt, hạ thể không chịu khống chế mà trướng lên.

Đây là mùi hương gì?

Hắn rũ mắt nhìn về phía cặp ngực đang lay động của Liên Hân, nhíu mày.

Mùi sữa?

《Phát hiện mục tiêu nam tính phù hợp yêu cầu hương phân bậc 1.

Mời thông qua hơn 30 phút thực hiện tính giao, bòn rút thể dịch của mục tiêu. Sau khi thể dịch cả hai hoà hợp, để cho hệ thống lấy ra tinh chất.》

Liên Hân động tác cứng đờ.

Mục tiêu nam tính? Mục tiêu nam tính! Rốt cuộc xuất hiện rồi?!

Cô ngẩng đầu, kinh hỉ* mà nhìn người nam nhân nọ, nhưng ngay sau đó, một lòng nhiệt huyết bừng bừng đột nhiên nguội lạnh.

Nam nhân vóc người vô cùng cao to, khuôn mặt anh tuấn thâm thúy, toàn thân trang phục đắt tiền, khí chất lạnh lẽo ngạo mạn.

Ngay cả chỉ bị Liên Hân bắt lấy tay áo, hắn đều không chút che dấu mà nhăn mày ghét bỏ. Giống như bất cứ thứ gì chạm vào hắn ta đều phải là cấp bậc xa xỉ trở lên.

Cực kỳ tự phụ ngạo mạn.

Liên Hân nghĩ, ngoại trừ dáng vóc mê người cùng mùi hương trời sinh ra, cô quả thực không biết chính mình có vốn liếng gì để mà hấp dẫn một người nam nhân như vậy.

Hai tay vẫn còn bám dính lấy nam nhân, Liên Hân vô ý bày ra tư thế man diệu gợi cảm vô cùng.

Một đôi tuyết trắng cao cao dựng thẳng, nhũ hoa phấn nộn vì gió thổi qua mà nhè nhẹ nổi lên, cô cúi đầu, nhỏ giọng nói

"Thực xin lỗi, làm ơn cho tôi giải thích, xin anh bỏ qua, lần sau tôi không dám làm như vậy nữa..."

Nam nhân lạnh lùng hất tay cô ra.

"Vào đây bằng cách nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!