Chương 12: Bị người vây xem

Phong Khải Ninh ánh mắt lạnh lẽo, con ngươi hơi co lại.

Liên Hân nháy mắt có cảm giác như bản thân bị động vật săn mồi rình rập, cô cúi đầu, nhích từng bước từng bước về phía sau...

Lui bước nữa xem?

Thanh âm băng lãnh vang lên.

Liên Hân gục đầu, đứng yên bất động.

Phong Khải Ninh tầm mắt đảo qua trên người cô, áo sơ

-mi nam nửa kín nửa hở, cặp đùi trần trụi, trên người dấu vết loang lổ trải rộng, còn có mị thái hồng hào rõ ràng là vừa được nam nhân hung hăng yêu thương một trận...

Trên mặt đất ở giữa hoa viên còn có một bộ nội y tình thú bằng ren đen.

Hắn biết phản ứng không nên là thế này, nhưng đại não nối thẳng dương v*t của Phong Khải Ninh lập tức liên tưởng đến cảnh Liên Hân mặc bộ đồ kia, bị nam nhân khác tách mở hai đùi, tàn nhẫn mà xâm chiếm.

Hắn nháy mắt liền cương cứng.

***

Tô Tử Tích quay về, vừa liếc mắt liền nhìn thấy xe của Phong Khải Ninh, đằng sau lại là bóng dáng cao lớn đứng chắn ngay cửa.

Hắn lập tức cầm túi xuống xe, đi nhanh vào trong.

Tô Tử Tích lướt qua nam nhân đang chằm chằm mà nhìn bảo bối nhà mình, Liên Hân lúc này quần áo vốn không chỉnh tề, hắn nhíu nhíu mày, đem cô kéo ra sau lưng.

"Nhìn cái gì? Có bệnh?" Tô Tử Tích hỏi Phong Khải Ninh, ngữ khí không vui.

Phong Khải Ninh liếc hắn một cái, lại đăm đăm nhìn vào bả vai trắng nõn lộ ra ở phía sau.

"... Không giới thiệu một chút sao?"

Tô Tử Tích mày khẽ buông lỏng, liếc liếc mắt ra sau lưng.

Liên Hân đang co cổ rụt vai, bộ dáng rõ ràng là bị sợ hãi, cho nên hắn liền không nóng không lạnh mà trả lời Cô ấy là...

Tôi không hỏi cậu.

Phong Khải Ninh cắt ngang

"Liên Hân, không giới thiệu một chút sao?"

Mắt đào lười nhác của Tô Tử Tích bỗng nhiên ngưng trọng. Hắn xoay người, nhìn Liên Hân.

Liên Hân siết chặt nắm tay, không lên tiếng.

Phong Khải Ninh cười lạnh trong lòng, tự tôn của nam nhân đã bị khiêu khích trầm trọng.

Phẫn nộ, ghen ghét, xúc động, nhục nhã, âm u, toàn bộ giấu dưới con ngươi màu đen lạnh băng không hề gợn sóng.

Hắn duỗi tay phủi phủi ống tay áo, phảng phất như đang phủi đi đồ vật dơ bẩn gì đó, sau đó mới xoay sang Tô Tử Tích đang đứng trừu trừu khoé miệng.

"Chơi chung một nữ nhân, chúng ta quả thực là anh em tốt."

Tô Tử Tích thần sắc khó lường mà liếc nhìn hắn một cái, lông mi giật giật.

Phong Khải Ninh có chút không kiên nhẫn, rũ mắt hỏi Liên Hân

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!