Sau khi lệnh truy nã được phát ra, Kỳ Việt liền rời đi.
Nửa ngày sau, hắn thật sự từ chi cục phụ cận điều được một nữ cảnh sát trung niên đến đây trông cô.
Liên Hân không thể ra cửa đi làm, dặt dẹo trong nhà lại tương đối nhàm chán, nhắn tin cho Lâm Lập Phong thì hắn còn đang đau khổ thao luyện trong trường quân đội, tạm thời không có trả lời.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, Tô Tử Tích nhắn tin cho cô. Là ảnh chụp một hộp quà.
<Đoán xem là cái gì?>
Liên Hân gửi qua một bức ảnh tự sướng
Tô Tử Tích click mở, nhìn đến khuôn mặt thanh tú đáng yêu ngơ ngác của Liên Hân, liền cười ra tiếng.
Liên Hân nhắn tiếp.
Cô đem thảm kịch bị bắt làm con tin sau đó còn có nguy cơ giết người diệt khẩu kể cho Tô Tử Tích xong, bên kia cư nhiên đá chìm đáy biển, không hồi âm lại.
Cô nghĩ, khả năng là Tô viện phó lại đang bận việc.
Nửa giờ sau, Liên Hân bỗng dưng thu được tin nhắn.
Cô ngoan ngoãn mà bò đến ban công, vừa ngó ra ngoài liền thấy Tô Tử Tích vai rộng chân dài, dáng người tu nhận đang dựa lưng vào Bentley, tùy ý giơ giơ tay lên ngoắc ngoắc.
Aaa!!!! Liên Hân vui vẻ nhảy cẫng lên, ghé vào ban công điên cuồng mà vẫy tay.
Tô Tử Tích cười cười, chỉ vào lầu một, Liên Hân liền hiểu ý.
Sau khi cô lao xuống dưới lầu giải thích với cảnh đội một hồi, cuối cùng thành công đem Tô Tử Tích đón vào cửa.
Sao anh tới đây?
Tô Tử Tích xoa xoa đỉnh đầu Liên Hân, nói
"Đến xem bạn nhỏ có khóc hay không."
Liên Hân ủy ủy khuất khuất mà bĩu môi.
Tô Tử Tích đưa cái túi sang
"Vốn là cuối tuần mới tặng, hiện tại lấy ra làm quà an ủi."
Liên Hân tiếp nhận, bên trong có hai hộp quà, cô gấp không chờ nổi nhanh tay liền muốn bóc ra.
Tô Tử Tích sắc mặt hơi đổi, giơ tay cản lại Về phòng rồi xem.
***
Tiến đến lầu ngủ phòng hai, Liên Hân liền bổ nhào lên giường, trước tiên đem hộp quà lớn mở ra, trong lòng tràn ngập chờ mong.
Kết quả bên trong lại là một bộ nội y tình thú.
Bộ áo xinh đẹp được may bằng ren lưới, màu đen, ở vị trí bầu ngực khoét hai lỗ lớn, trên quần lót cũng có cái lỗ tương tự, thiếu vải đến đáng thương.
Liên Hân chỉ vào cái quần trông như chỉ có được hai cọng dây hai bên, tò mò mà hỏi
"Quần lót mà khoét một lỗ như vậy thì còn mặc để làm gì? Thực vô nghĩa."
Tô Tử Tích ngồi ở bên cạnh, cúi đầu nhìn nhìn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!