Chương 29: Viết văn tiểu học

21:30 giờ mạng tinh tế, Phong Liên Trúc đi vào chỗ đăng ký của võ đài dưới mặt đất, nhìn căn phòng màu đỏ nhỏ bé cùng với Tên Hề đang mặc một bộ đồ khoa trương hơn nữa kia, Phong Liên Trúc hơi thở nhẹ ra.

Nơi này vẫn thoải mái hơn nhiều so với trường học, ít nhất không cần học thuộc lòng nhiều ngôn ngữ đế quốc như thế.

Tên Hề nhìn thấy Phong Liên Trúc, toét miệng nở một nụ cười sáng chói: "Tôi còn tưởng rằng hôm nay cậu không tới nữa chứ, nhìn thấy cậu tôi vui ghê nơi á~"

Phong Liên Trúc không biết bản thân đã thành lập một mối quan hệ thân mật như vậy với Anh Xấu này từ khi nào nữa, nghĩ nửa ngày vẫn không nghĩ ra, cũng chỉ khẽ gật đầu với Tên Hề rồi nói: "Có chút việc, nên tới chậm."

Cậu chỉ trả lời ngắn gọn như thế.

"Phải không đó? Tôi còn tưởng rằng hôm nay cậu lo là đối thủ sẽ mạnh hơn, thà từ bỏ một triệu đó chứ cũng không dám tới đây nữa đấy~" Tên Hề cười hì hì nói, hiển nhiên hôm nay Phong Liên Trúc đến sân thi đấu làm hắn cảm thấy rất vui.

Sao mà không tới được, nhà còn bao người phải nuôi đó, Phong Liên Trúc hơi thở dài trong lòng, hỏi ngay: "Đối thủ sẽ mạnh hơn hả? Vậy tiền thưởng thì sao?"

"Tiền tưởng sẽ tăng thành hai triệu, nếu cậu có thêm con dấu thì sẽ tăng gấp đôi lên thành bốn triệu đó nghen~" Tên Hề ấn bàn tay lên vách tường để nước sơn đỏ dính đầy tay mình rồi từ từ đưa tới cổ của Phong Liên Trúc, "Cậu cần không?"

"Cần." Phong Liên Trúc gật đầu, kiếm được nhiều tiền như vậy tất nhiên là tốt nhất mà. "Anh Xấu thật là hiểu rõ lòng người ạ."

Nghe thấy Phong Liên Trúc lại khen mình, gương mặt tươi cười của Tên Hề xụ xuống trong nháy mắt, hắn trầm mặt hỏi: "

"Cậu đang giả ngu hay thật sự chả hiểu mô tê gì thế?"

"Giả ngu là gì?" Phong Liên Trúc khó hiểu nói, "Quả thật tôi chẳng biết gì về võ đài cả, toàn nhờ có Anh Xấu trợ giúp thôi ạ."

Ngôn ngữ đế quốc và tinh tế có rất nhiều chỗ giống nhau, việc học ngôn ngữ đế quốc hôm nay cũng rất có ích đối với trình tiếng tinh tế của Phong Liên Trúc. Cậu không còn nói từng chữ từng chữ nữa, cuối cùng cũng có thể nối thành nguyên câu rồi.

Tên Hề nghe được lời của Phong Liên Trúc mà luôn cảm thấy người trước mắt này ngu đến mức có thể nở hoa trên đầu luôn rồi. Hắn dang rộng năm ngón tay ra rồi dùng sức ấn năm dấu tay lên cổ của Phong Liên Trúc.

"Trận thứ hai cần năm dấu tay hả?" Phong Liên Trúc hỏi vì thấy khó hiểu.

Cậu nhớ rõ hôm qua Tên Hề chỉ quẹt nhẹ một vệt sơn đỏ trên cổ mình thôi, hôm nay lại trét nhiều như vậy.

"Không phải, tôi chỉ muốn thử cảm giác giơ tay bóp chặt lấy cổ của cậu thôi." Vai Hề xoa đầu ngón tay, "Da cậu trông cũng không tồi đó, phần lớn tuyển thủ võ đài của chúng tôi toàn là mấy người lỗ mãng da thịt thô ráp thôi, vậy mà cậu lại bảo dưỡng tốt ghê."

"Hôm nay cậu đấu cuối, màn kết thúc đấy," Tên Hề nói, "Thái độ ngày hôm qua của cậu đã chọc giận khán giả rồi, họ đặc biệt yêu cầu để cậu ở trận cuối đó."

Lời nói nguyên bản của khán giả là xử lý cái tên tuyển thủ kiêu ngạo này, xé nát cậu, để máu của cậu tràn ra đầy cả sân thi đấu.

Chưa có tuyển thủ nào lại không lấy lòng khán giả hết, Phong Liên Trúc thì ngạo mạn quá mức, một món hàng mà lại có một cá tính riêng của mình, điều này khiến những người xem đến võ đài dưới mặt đất tìm sự kích thích cảm thấy rất không thoải mái.

"Trận cuối bắt đầu lúc mấy giờ?" Phong Liên Trúc hỏi.

"1 giờ rưỡi rạng sáng, trong khoảng thời gian này, cậu có thể đến phòng riêng của mình để nghỉ ngơi hoặc cũng có thể rời khỏi mạng tinh tế và nghỉ ngơi trong hiện thực. Nhưng nếu rời khỏi mạng tinh tế mà không trở về tham gia trận đấu vào lúc 1 giờ rưỡi, võ đài dưới mặt đất sẽ vây giết cậu trên mọi mạng lưới." Tên Hề bảo, "Chúng tôi sẽ kêu hacker tra ra địa chỉ của cậu, đuổi tới cửa, ép cậu lên võ đài ngoài đời và làm cho cậu sống không bằng chết đó nghen~"

Giọng điệu của hắn nghe vào như thể rất hi vọng Phong Liên Trúc sẽ chạy trốn vậy đó.

Phong Liên Trúc hoàn toàn không hề để tâm đến ý nghĩa trong lời nói của Tên Hề, cậu đang nghĩ vậy thì tốt rồi, cậu có thể vào tài khoản của Phong Viễn Tư để làm bài tập sau khi rời khỏi đây, 1 giờ rưỡi lại tới đánh võ đài. Trận đấu kết thúc lúc 2 giờ, hôm sau 9 giờ sáng đi học, cậu vẫn còn một đoạn thời gian để nghỉ ngơi.

Phong Liên Trúc lặng lẽ nhớ lại thời khóa biểu của mình và cảm thấy vẫn có thể chấp nhận được, ít nhất nghỉ được bảy tiếng đồng hồ đó chứ. Hồi trước thân là NPC trong game, cậu căn bản không có thời gian nghỉ ngơi, cứ đánh mãi đánh mãi, bị người chơi đánh chết hoặc sẽ đánh chết người chơi, ngoài chuyện thấy hơi đau đầu lúc học ra thì cuộc sống ở thế giới tinh tế vẫn khá thoải mái.

Phong Liên Trúc vừa rời khỏi là đi làm bài tập ngay mà chẳng hề cảm thấy cường độ làm việc và nghỉ ngơi nặng nề. Học thuộc lòng ngôn ngữ đế quốc cũng rất đơn giản, mấy bài văn trong sách giáo khoa đều ngắn ngủn. Đầu tiên, Phong Liên Trúc sẽ củng cố lại những từ đơn và ngữ pháp mà mình đã học trước đó, thuộc lòng mấy câu đối thoại cơ bản đơn giản ví dụ "Bạn khỏe không?", "Tôi khỏe lắm", "Bạn ăn chưa?", "Hôm nay thời tiết không tồi nhỉ", "Hôm nay hai ông mặt trời của Sao Lameil mọc cùng nhau kìa" cũng là một chuyện rất ung dung.

Một chuyện khá khó là viết văn, đây là một quá trình tự sáng tạo. Thầy giáo rồng xanh cho đoạn văn theo đề với những đề tài như "mẹ của tôi", "cha của tôi", "người bạn tốt nhất của tôi", "một mẩu chuyện nhỏ xung quanh thôi" và "lý tưởng của tôi", mỗi đoạn không thể ít hơn 300 từ đơn, và đó là điều làm cho Phong Liên Trúc lo âu.

Cha, mẹ...... cậu nào có mấy thứ này chứ. Cậu chỉ có chương trình, người làm về mảng trang trí, người tạo âm thanh, người lên kế hoạch game và nhân viên thiết kế thôi. Người lên kế hoạch chắc là cha, hắn đưa ra rất nhiều ý tưởng. Mấy thao tác cụ thể còn lại sẽ được người làm về mảng trang trí và nhân viên công tác phụ trách. Có thể nói, cơ thể của cậu hoàn toàn được chế ra bởi quá trình cộng tác của những nhân viên này, thế thì xem bọn họ là mẹ vậy.

Bạn bè chắc sẽ là Pang Kirates, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng họ đã bạn bè về mặt tâm linh rồi.

Còn chuyện nhỏ...... Phong Liên Trúc nghĩ rồi viết ra bốn đoạn văn như vầy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!