Phỏng vấn nhân viên marketing bất động sản vào mười giờ sáng, hiệp tại là tám giờ mười phút sáng. Việc cấp bách bây giờ là nghĩ cách kiếm được khoản tiền đầu tiên để hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống. Cho nên vừa đi đường, Trương Tiểu Kiếm vừa xem xét chung quanh, xem thử có vụ mua bán nào thích hợp kiếm tiền không.
Cầm bánh kếp giòn cùng sữa đậu nành vừa đi vừa ăn, đột nhiên một tiếng thắng xe gấp chói tai vang lên bên cạnh, hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn xem thử cái tên ngốc nào lái xe hổ báo như vậy, kết quả vừa thấy liền vui vẻ!
Đây không phải là Hồng Lôi sao? Hôm nay mặt trời mọc phía tây à? Thằng nhóc này lại dậy sớm như thế? Theo hiểu biết của hắn đối với người anh em thân thiết nhiều năm, hiển nhiên là có việc gì đó không bình thường rồi!
- Lôi ca, có chuyện gì thế?
- Trương Tiểu Kiếm giơ tay chào hỏi:
- Hôm nay dậy sớm vậy?
- Kiếm ca!
- Hồng Lôi bước xuống từ chiếc Volkswagen Magotan của mình, cười nói:
- Em đang tính gọi điện cho anh nè, cùng nhau ăn gà (*) đi! Hôm nay có khuyến mãi, thành công ăn gà được thưởng 200!
(*) Ăn gà: Một thuật ngữ trong game online sẽ được giải thích ở đoạn sau, không phải là ăn thịt gà thật đâu =))
Ăn gà? Có thưởng?
Trương Tiểu Kiếm kinh ngạc thoáng nhìn Hồng Lôi lại liếc nhìn quán net.
"Ăn gà thưởng 200 tệ!"
Nền đỏ chữ đen, giấy bố cáo to như thế dán trên tường bên phải cổng chính đi vào quán net. Nhìn kỹ thì bên dưới còn có một dòng chữ nhỏ hơn -- "Có gan cứ đến đây, một lần ăn gà được 200 tệ, không cần sợ cứ làm đi!"
Trương Tiểu Kiếm sửng sốt một chút, một giọt sữa đậu nành men theo cằm trượt xuống.
Kiếm được tiền! Một ván 200!
Tốt lắm, nếu như ăn gà một phen, vậy thì nhiệm vụ của anh chẳng phải là có hi vọng?
- Được thôi!
- Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng đáp lời, sau đó hỏi hệ thống:
- Hệ thống, đây chính là người anh em chơi với tớ từ nhỏ đến lớn á, nói chuyện với nó không cần chém được không? Rất xấu hổ a!
Hệ thống trả lời phi thường dứt khoát:
- Không được!
Mẹ kiếp…
Chém thì chém! Ai sợ ai!?
Trương Tiểu Kiếm không nói hai lời liền chui vào trong quán net:
- Đi thôi, xem anh dẫn chú đi ăn gà! Nhanh lên, thời gian là tiền bạc a bạn của tôi ơi!
Điếu thuốc trong miệng Hồng Lôi lạch cạch rơi xuống đất:
- Kiếm ca trước kia anh không phải là người như thế a. Sao còn chưa làm gì mà đã chém gió rồi? Hai đứa mình chơi hơn hai trăm giờ còn chưa ăn được gà lần nào anh có nhớ không vậy?
- Đừng có nghi ngờ thực lực của anh! Anh chính là người đàn ông sắp trở thành một thế hệ vua gà!
- Trương Tiểu Kiếm trong lòng muốn khóc, thật xấu hổ a mẹ kiếp!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!