Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Kiếm ca, Kiếm ca! – Kim Khải Toàn khiếp sợ nói:
- Thật sự có lá thư đó
sao?! Hành văn thế này, tuyệt đối là cổ giả rồi! Đẳng cấp thấp nhất cũng phải
là Trạng Nguyên trước cách mạng ấy nhỉ?!
- Đúng rồi, người bình thường tuyệt đối không viết được đâu. – Giang Nghi
Niên cũng gật đầu nói:
- Không hổ là thế hệ trước, viết bức thư mà cũng trâu
bò thế!
Tô Mai cũng mở to mắt nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Kiếm.
Hiện tại ngay cả cô cũng không thể xác định Trương Tiểu Kiếm kể chuyện này là
thật hay giả nữa.
Chung quy, thật lòng không phải tùy tiện là có thể viết được một bức thư như
vậy đâu.
Sở Phi đều nghẹn đỏ cả mặt:
- Thế… Kia…
Hắn ấp úng thật lâu cũng không thể chọn được sai lầm nào nữa…
Ai nha sợ chưa?
Nhóc con, muốn đấu với anh sao? Còn kém chút đạo hạnh nhé!
Tuy rằng chỉ có một chút xíu như vậy thôi, nhưng đôi khi chỉ có chút xíu đó
lại quyết định thắng bại cả trận đấu!
Lần sau nhớ kỹ nhé, lúc làm chảnh nhất định phải xác định rõ ràng…
Tao tiếp tục chém!
- Khi đó vừa viết thư xong, vậy thì phải có người đưa thư đúng không? Mà chỉ
có một chiếc xe Jeep thôi, chỉ có thể dựa vào dũng sĩ lái xe đưa thư. Mà ông
tài kia cũng là trâu bò, bao bọc toàn thân bằng bao tải. Đầu tiên là ông trẻ
của sư phụ tôi tìm chút lưu huỳnh để đuổi rắn, dọn ra một con đường trống, tài
xế cắm đầu xông ra ngoài, lên xe Jeep, rốt cuộc đi đưa thư được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!