Á à tiên sư, dám hoài nghi thực lực của anh mày đúng không?
Máy bay của mày anh đòi chắc rồi! 10 tệ chứ chẳng chơi!
- Các chú cứ yên tâm đi, xem anh mày chém gió như thế nào là được.
- Trương
Tiểu Kiếm nhìn màn hình nhẹ nhàng vung tóc, bước đi!
Nhanh chóng đi đến địa điểm, Trương Tiểu Kiếm tùy tiện tìm một vị trí, đặt
bảng hiệu, sau đó trải báo chí xuống đất đặt mông ngồi xuống. Hồng Lôi ngồi ở
bên cạnh cầm di động chụp lung tung một trận.
Từ sáng sớm tới giờ hắn liền vui vẻ quá trời, quả nhiên vẫn là chơi với Kiếm
ca mới càng thú vị, còn hơn cả ăn gà!
Lúc này, đám người xem bói xung quanh ước chừng có ba bốn người, tất cả đều là
người trung niên năm sáu mươi tuổi trở lên, dân chúng bình thường đều gọi
người như thế là bán tiên. Đương nhiên đó cũng chỉ là một cách xưng hô, có
tiên hay không thì còn chờ suy xét.
Vừa thấy Trương Tiểu Kiếm đến đây ngồi xuống, nhất thời liền có hai người phi
thường hiếu kỳ chạy tới vây xem.
Chung quy bình thường mà nói, người làm nghề này đều có ý thức lãnh địa rất
mạnh. Mày đến xem bói thì thôi, nhưng đây là đến cướp miếng cơm!
- Người trẻ tuổi, chú muốn cướp mối làm ăn của các ông à?
- Mộ người trong số
đó nhìn Trương Tiểu Kiếm cười lạnh:
- Bằng tuổi của chú, muốn làm nghề này còn
chưa đủ trình đâu nhé!
Người nói chuyện đến từ quán bên cạnh, xem trên bảng hiệu có viết năm chữ
"Hoàng Đại Tiên Xem Bói", mặc một chiếc áo sơ mi đen thui, nếp nhăn đầy mặt,
thoạt nhìn phi thường quê mùa, nhất là vừa mở miệng liền lộ ra hàm răng vàng
khè so le không đều.
Hai người khác cũng không kém cạnh bao nhiêu, dù sao luận hình tượng mà nói,
làm một người giá trị nhan sắc vừa đạt tiêu chuẩn, Trương Tiểu Kiếm có thể
hoàn toàn nghiền áp bọn họ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!