Chương 71: Tân Di 13: Quỷ Đòi Nợ 3

Chúng không còn che giấu nữa, giọng nói khàn đục, nghe như tiếng cưa kéo.

"Lát nữa ăn xong con bé kia, mày mau lột bỏ cái lớp da rách này đi."

"Nhìn xem, mày để cho lớp da thối rữa đến mức nào rồi?"

"Biết rồi, chờ nước sôi tao sẽ ném con bé đó vào nồi."

A Lộc bấu chặt lấy tay tôi, giọng run rẩy:

"Tân Di, chúng muốn ăn chị kìa!"

Tôi mím môi, nhìn cô ấy với ánh mắt khó tả:

"Có khi nào... người mà bọn chúng muốn ăn là em không?"

Vì đang đeo lá bùa hộ thân tôi đưa nên bọn quỷ không thể chiếm lấy cơ thể A Lộc hay rút hồn cô ấy ra.

Con quỷ kéo A Lộc khi nãy đã gần hết hạn sử dụng cơ thể cũ, cần tìm một thân xác mới.

Để nhanh chóng tìm được một thân thể khác có thể dùng, một con quỷ đòi nợ khác đã chạy xuống núi.

Và lần này, nó nhắm vào tôi.

Có tôi ở đây, A Lộc đối với bọn chúng chẳng còn giá trị gì nữa.

Nhưng nếu chỉ g.i.ế. c rồi chôn đi thì đúng là quá lãng phí.

Vậy thì phải làm sao?

Ăn thôi.

Ăn th.. ịt ng.. ười thực sự là việc mà những loài yêu quái hạ cấp mới làm.

Nhưng đối với hai con quỷ đòi nợ này, ăn ng.. ười cũng có thể coi là cách thay đổi khẩu vị.

Nghe tôi nói xong, A Lộc ngẩn người, quay đầu nhìn về phía cái nồi lớn.

Mắt cô ấy trợn trắng, toàn thân ngã ngửa ra sau.

Tôi nhanh tay kéo cô ấy lại.

"Đừng có ngất, em còn chưa c.h.ế. t mà!"

Tôi đẩy A Lộc trở vào trong hang núi rồi bảo:

"Cởi quần áo ra, chúng ta đổi đồ cho nhau."

A Lộc lúc này đã hoàn toàn choáng váng, tôi nói gì cô ấy cũng làm theo mà không nghĩ ngợi gì.

Sau khi cả hai thay đồ xong, cô ấy mới sực tỉnh, hỏi:

"Bọn chúng sẽ không nhận ra sao?"

"Không đâu, trong mắt chúng ta chẳng qua chỉ là hai con cừu non chờ làm thịt. Em có thể phân biệt được từng con cừu khác nhau không?"

A Lộc gật đầu, rồi nhanh chóng làm theo chỉ dẫn, chạy đến nằm úp mặt ở chỗ tôi vừa nằm khi nãy.

Tôi thì đi đến vị trí của cô ấy, dựa lưng vào vách đá, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!