[Haha, sợ bị lộ rồi nên tìm cớ để thoái thác chứ gì?]
[Tôi ghét nhất mấy kẻ lừa đảo lang băm như thế này!]
Người này cứ spam liên tục, nhưng tôi không để ý. Đang định tắt điện thoại thì thấy màn hình livestream của A Lộc rung lắc dữ dội.
Cô ấy đánh rơi điện thoại!
Sau một tiếng động lớn, điện thoại rơi úp mặt xuống đất, ngay cạnh chân chàng trai kia.
A Lộc vô thức dừng bước, chàng trai phía trước cũng đứng lại.
Sao thế?
Giọng nói khàn khàn của anh ta vang lên trong con đường núi tối tăm, nghe rợn người.
Giọng A Lộc run rẩy:
"Tay... tay cầm không chắc, lỡ làm rơi điện thoại."
Chàng trai cúi xuống nhìn, rồi từ từ quỳ xuống, đưa tay nhặt chiếc điện thoại lên.
Của cô này.
Cám... cảm ơn anh.
Cư dân mạng đang mỉa mai bỗng nhiên gõ liên tục mấy dòng chữ:
[Trời đất! Các bạn không thấy sao?!]
[Tên đó! Hốc mắt hắn có một con giòi!]
[Ghê quá! Đây là cái quái gì vậy?]
[Những người này làm đạo cụ thật quá mức luôn đó!]
Tôi lạnh lùng hỏi:
"Ồ, cậu nghĩ diễn viên nào chịu nhét giòi sống vào mắt mình?"
Người đó im lặng vài giây rồi nhắn lại:
[Đại sư, cô còn lá bùa hộ thân nào không? Tôi muốn mua một cái, tôi sẽ trả giá cao.]
Tôi định trả lời thì thấy màn hình của A Lộc đột ngột tối đen.
Tiếng động loạt soạt vang lên một hồi rồi im bặt.
Tất cả chỉ còn nghe thấy câu nói cuối cùng của A Lộc trong livestream—
"Nó phát hiện mọi người rồi!"
Xoẹt——
Kết nối bị ngắt.
Tôi nhìn đồng hồ, kim vừa nhảy sang đúng nửa đêm.
Sau khi livestream của A Lộc bị ngắt kết nối, lượng người trong phòng của tôi đột ngột tăng vọt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!