Chương 47: Tân Di 9: Âm Thương 4

Đại sư tỷ! Một giọng nói từ bên dưới vang lên, ngay sau đó một lá bùa vàng dán lên lưng tôi. Cảm giác mất trọng lượng đột ngột giảm đi, tôi tung chân đá văng âm thương ra, xoay người trên không rồi đáp xuống mặt đất một cách nhẹ nhàng.

Tru tà trận!

Tôi hô lớn. Năm thanh niên từ các góc khuất bước ra, đứng thành một vòng tròn, đồng loạt kết thủ ấn.

"Thiên địa huyền tông, vạn khí bản căn, quảng tu ức kiếp, chứng ngộ thần thông, tam giới nội ngoại, duy đạo độc tôn!"

Khi câu chú vừa dứt, mặt đất trống trải bỗng hiện lên một trận đồ bát quái màu bạc. Ông chủ Lý nhanh chóng bỏ chạy, nhưng vừa được vài mét đã bị một lực vô hình hút trở lại trung tâm trận pháp.

Tôi đứng dậy, phủi bụi trên quần áo.

"Ông chủ Lý, giờ thì chúng ta có thể nói chuyện nghiêm túc chưa?"

Âm thương vùng vẫy trong trận đồ tru tà, trông vô cùng thảm hại:

"Ngươi muốn bàn chuyện gì? Được! Được hết!"

[Mẹ ơi! Con vừa thấy thần tiên này!]

[Hiện trường tróc quỷ luôn! Đỉnh quá đi! Tân Di đại sư chất nhất quả đất!]

[Chết tiệt! Kịch tính quá trời luôn!]

Cô gái quay lén trên sân thượng cuối cùng cũng vượt qua nỗi sợ hãi. Cô ta chạy ra ngoài, giơ điện thoại quay xuống phía dưới.

Cô ta nghĩ rằng sẽ quay được cảnh rơi xuống bi thảm, nhưng không ngờ lại chứng kiến một màn bày trận tróc quỷ vô cùng gay cấn!

Màn hình livestream tràn ngập quà tặng, cô ta phấn khích đến nỗi tay run lẩy bẩy.

Đúng lúc đó, một người xem bình luận:

[Mau đi xem kìa! Thẩm Sương mở livestream rồi!]

Người xem lập tức đổ xô sang một phòng livestream khác.

Ở đó, Thẩm Sương – người lúc nãy vừa chật vật trên sân thượng – giờ đã trang điểm mặt mộc cẩn thận. Cô ta ngồi trong căn phòng ký túc xá trống trơn, mắt rưng rưng nhìn vào camera.

"Xin lỗi mọi người, hôm nay vì sai sót của tôi mà sân khấu đã có một chút trục trặc. Tôi thật sự xin lỗi các fan luôn yêu thương và ủng hộ tôi."Còn về chuyện giữa tôi và Tân Di, đúng là có một số hiểu lầm...

"Cô ta dừng lại, thở dài,"Thôi không nhắc nữa, các cục cưng đừng mắng cô ấy nữa.

Cô ấy cũng không dễ dàng gì."

Thẩm Sương tự tin rằng màn kịch này cô ta diễn quá đạt, đám fan ngu ngốc của cô ta hắn sẽ đau lòng đến chết.

Sau đó, phòng livestream của cô ta sẽ ngập tràn quà tặng an ủi.

Thế nhưng khi cô vừa lau đi giọt nước mắt không hề tồn tại nơi khóe mắt và ngẩng đầu lên nhìn bình luận, cả người liền đơ ra.

[Ồ kìa, chị gái phản bội mà còn khóc nữa sao?

Chị không thấy xấu hổ à?]

[Cô vừa vứt bỏ Tân Di trên sân thượng đúng không?]

[Cô gây họa rồi bỏ chạy à? Coi được không?]

Thẩm Sương ngây người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!