Sinh vật kia đi đến bên nồi, mở nắp ra và cúi xuống hít một hơi thật sâu.
Hương thơm của món hầm tràn ngập căn phòng, và tôi cũng ngửi thấy mùi hương quen thuộc ấy.
Nó cầm một cái muôi dài, khuấy nồi vài lần rồi đứng nhìn.
Có vẻ như chưa hài lòng, nó từ từ đưa tay phải lên, dùng tay trái bẻ mạnh ngón trỏ của mình.
Rắc!
Tôi hoảng sợ đưa tay bịt miệng, suýt nữa hét lên.
Con quái vật ấy vừa tự bẻ gãy ngón tay mình!
Nó ném đoạn ngón tay vào nồi, khuấy vài vòng rồi cúi xuống ngửi.
Hương thơm của nồi hầm càng trở nên đậm đà hơn.
Nó gật gù, vẻ mặt hài lòng.
Tôi cắn chặt môi, cảm giác buồn nôn dâng trào.
Thì ra cái món hầm khiến bao người khen ngợi hết lời lại được làm ra theo cách kinh khủng này!
Công thức bí truyền mà Trình Hạo muốn tìm hóa ra chính là... cơ thể của thực thi quỷ!
Con quái vật đậy nắp nồi lại rồi quay người lại.
Tôi cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt của nó.
Một khuôn mặt sói với mõm dài, răng nanh sắc nhọn, hai mắt phát ra ánh sáng xanh lục.
Đang kinh hãi tột độ, tôi lại nghe thấy tiếng bước chân khác vang lên.
"Cộc cộc cộc, cộc cộc cộc——"
Một thực thi quỷ khác bước vào.
Đồ ăn tối nay đâu?
"Chuẩn bị xong từ lâu rồi."
Đó chính là giọng nói của cặp vợ chồng chủ quán!
Chúng không còn khoác da người, hiện nguyên hình dáng quái vật và nói chuyện với nhau bằng giọng điệu kỳ quái.
Con quái vật ban nãy bỗng cười nham hiểm:
"Món ăn tối nay có chút nghịch ngợm."
"Nó đang trốn trong cái giỏ tre kia kìa."
Hai con thực thi quỷ đột nhiên đồng loạt quay đầu nhìn về phía tôi, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười quái dị, nước dãi nhỏ xuống đất thành từng giọt.
Tách... tách...
Chúng đã sớm phát hiện ra tôi!
Tôi hốt hoảng chui ra khỏi giỏ tre, chạy thục mạng về phía trước, không còn biết lối nào ra ngoài. Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể chạy theo hướng mà chúng đã đi vào, leo lên cầu thang để thoát thân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!