"Nửa tháng trước, tôi quay video ngoại cảnh ở đó."
Tôi nhíu mày:
"Cậu quay video ở chùa? Có ảnh hay video không?"
A Dương gửi riêng video cho tôi.
Trong video, cậu mặc bộ trang phục thần tài rất lòe loẹt, trang điểm tỉ mỉ, tạo dáng trước chính điện thờ thần tài. Phía sau cậu, bức tượng thần tài nghiêm nghị và trang nghiêm hiện rõ.
Rất nhiều fan của A Dương cũng có mặt, hồ hởi chụp hình.
Ngoài fan của cậu, cũng có không ít tín chúng thành tâm đến dâng hương bái tài thần.
Thế nhưng vị trí cậu đứng khá oái oăm, ngay trước cửa điện. Một số người đến dâng hương lễ bái vô tình lại hướng về phía cậu.
Tôi: ...
Người sống đứng chắn trước thần linh, tranh giành hương khói.
Cậu nghĩ gì mới làm thế chứ?
Bảo sao thần tài nổi giận. Chỉ khiến cậu mất tiền đã là nhẹ rồi.
"Đại sư, rốt cuộc là tôi gặp phải chuyện gì vậy?" A Dương hoảng hốt hỏi.
Tôi nghiêm giọng:
"Cậu đứng ở vị trí đó và nhận sự lễ bái của người ta, nghĩa là đã cướp hương khói của thần tài. Những người làm điều này sẽ gặp đủ loại khó khăn, từ nghèo khổ, c.h.ế. t yểu cho đến chịu báo ứng khi đầu thai."
Mặt A Dương tái mét, sợ hãi:
"Thế... thế phải làm sao bây giờ?"
Tôi nhún vai:
"Giờ chỉ còn cách thành tâm sám hối mà thôi."
Cậu gần như bật khóc:
"Tôi thực sự biết sai rồi. Bây giờ tôi rất thành tâm!"
"Thành tâm hay không không phải cậu nói là được. Thần tài có tha thứ hay không cũng không do tôi quyết định."
Tôi nghĩ một lát rồi hỏi:
"Nhà cậu có thờ thần tài không?"
Có, có chứ! Cậu vội gật đầu.
Những người nổi tiếng như cậu thường rất tin vào những điều này nên nhà nào cũng có bàn thờ thần tài.
May mắn là tượng thần tài nhà cậu cũng là Võ Thần Tài Triệu Công Minh, giống ở chùa Bồ Đề.
A Dương cẩn thận bưng tượng thần tài ra, đặt trước màn hình.
"Giờ cậu thành kính xin lỗi ngài đi, sau đó dâng ba nén hương. Nếu hương cháy hết trọn vẹn, nghĩa là ngài đã tha thứ."
Cậu hít sâu một hơi, chắp tay khấn bái trước tượng, miệng lẩm bẩm xin lỗi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!