Chương 32: Tân Di 7: Bào Thai Quỷ Mẫu 4

Màn hình điện thoại phát ra ánh sáng trắng nhạt. Tiếng chuông vang lên, chính là nhạc chuông mặc định của máy.

Trong khung cảnh nửa đêm tĩnh mịch, cuộc gọi này khiến mọi thứ trở nên quái dị.

Tôi cau mày nhìn chiếc điện thoại: Nghe máy đi.

Dư An ngây người một lúc, sau đó run rẩy đưa tay bấm nút nghe.

"Tít tít... xì xì... tít tít..."

Ngoài âm thanh nhiễu điện, không có bất kỳ giọng nói nào khác.

Người xem bắt đầu cảm thấy ớn lạnh.

[Nổi da gà luôn rồi, cái này đáng sợ quá.]

[Liệu có phải ai đó đang chơi khăm không?]

[Ai mà rảnh làm trò này chứ? Tân Di Đại sư mau giúp cậu ấy đi, trông cậu ấy không ổn chút nào.]

Quả thật, sắc mặt Dư An rất kém.

Quầng mắt cậu ấy thâm đen, trong mắt đầy tơ máu.

Nhìn khuôn mặt cậu ấy, tôi cau mày:

"Em gửi cho chị ngày giờ sinh của mình. Để chị xem thử có phải em bị thứ gì đó bám theo không."

Dư An vội vàng làm theo, lập tức gửi riêng thông tin ngày giờ sinh.

Tôi nhìn dữ liệu rồi nhẩm tính một lúc lâu.

Qua vài phút, tôi vẫn im lặng, chỉ có sắc mặt ngày càng nghiêm trọng.

Dư An bắt đầu lo lắng:

"Chị Tân Di, có phải chuyện này khó xử lý lắm không ạ?"

Tôi ngước lên, trầm giọng hỏi:

"Chiếc điện thoại này, cậu chắc chắn là nhặt được không?"

Dư An sững người, trong mắt ánh lên chút hoảng loạn:

"Chị Tân Di, sao chị lại hỏi thế? Chiếc điện thoại này là em nhặt được mà?"

Những người xem trực tiếp, phần lớn là fan lâu năm của tôi, đã nhận ra điều gì đó khác thường.

[Sao Tân Di Đại sư lại hỏi vậy? Chắc chắn có điều gì không đơn giản rồi.]

[Xem chừng chiếc điện thoại này không phải do cậu ấy nhặt được đâu nhỉ?]

[Hay là cậu ấy trộm hay thậm chí là cướp nó?]

Dư An thấy dòng bình luận liền tức giận phản bác:

"Không phải! Các người đừng nói bậy!"

Giọng điệu của cậu ta bỗng trở nên hung dữ, khác hẳn vẻ ngoan ngoãn ban nãy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!