Phòng chat livestream lúc này tràn ngập những dòng bình luận chán nản.
[Cậu này ngốc quá…]
Người đàn ông cười lớn:
"À, thì ra cậu phát hiện ra rồi nhỉ."
Thiên Tầm há hốc miệng, nhưng không thể nói được lời nào.
Tôi hét lớn:
"Ngu ngốc! Còn không chạy mau!"
Lời tôi vừa dứt, Thiên Tầm lập tức quay đầu bỏ chạy như điên xuống cầu thang.
Người đàn ông đuổi theo ngay sau lưng, tốc độ cực nhanh.
Đây là một khu chung cư cũ, không có thang máy, đèn trong hành lang chập chờn lúc sáng lúc tối.
Thiên Tầm lao xuống cầu thang như một cơn gió.
Khao khát sống sót có thể khiến con người vượt qua mọi giới hạn.
Người xem trong phòng livestream đều há hốc mồm kinh ngạc.
Nhưng tốc độ của cậu vẫn không thể bằng kẻ sát nhân.
Thiên Tầm bị đá một cú từ phía sau, cả người ngã nhào về phía trước.
Chiếc điện thoại rơi văng ra xa.
[Bị bắt rồi sao?!]
[Trời đất ơi! Tôi không dám nhìn tiếp nữa!]
Người đàn ông cầm con d.a. o trên tay, từng bước chậm rãi tiến về phía Thiên Tầm.
Ngay lúc nguy cấp đó, tiếng còi xe cảnh sát vang lên từ xa.
Người đàn ông ngỡ ngàng nhìn về phía xe cảnh sát đang tới gần rồi lập tức quay đầu bỏ chạy.
Thiên Tầm nằm bệt trên mặt đất, bật khóc nức nở.
Tôi mỉm cười:
"Chúc mừng cậu, kiếp nạn đã qua."
Thiên Tầm vừa bò vừa lăn, vội vàng nhặt điện thoại lên, khóc vừa cười vừa nói:
"Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư."
"Từ nhỏ, đạo sĩ già đã nói sẽ có một quý nhân giúp tôi vượt qua kiếp nạn, không ngờ người đó lại là Tân Di Đại sư. Thật sự cảm ơn cô, hu hu hu hu!"
Tôi phẩy tay:
"Không cần cảm ơn. Lần sau kết bạn thì hãy cẩn thận hơn."
"Ngày mai nhớ mua vé số, biết đâu sẽ có điều bất ngờ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!