Anh ta vừa đi, Hồ Tiểu Mạn lập tức lạnh mặt: "Hai cậu có ý gì? Tại sao phải làm bạn trai tôi khó xử như vậy?"
Trần Linh vừa muốn giải thích, đã bị cô ấy cắt ngang lần nữa.
Hồ Tiểu Mạn nhìn tôi: "Như Ý, vừa rồi tại sao cậu lại có tiếp xúc cơ thể không cần thiết với bạn trai tớ?"
Tôi: "..."
Hồ Tiểu Mạn: "Tớ biết bạn trai tớ rất ưu tú, hai cậu ghen tị với tớ cũng không sao, nhưng hai cậu không được quyến rũ anh ấy!"
Trần Linh và tôi nhìn nhau, rồi rơi vào im lặng kéo dài.
Thế giới này điên rồi sao?
Tôi không để ý đến sự phát điên của Hồ Tiểu Mạn, tự mình đứng dậy: "Tớ đi vệ sinh."
Ngoài cửa nhà vệ sinh, Chu Tụng An đang soi gương vuốt vuốt mấy sợi tóc ít ỏi của mình.
Thấy tôi đi tới, anh ta hừ lạnh một tiếng:
"Đừng tưởng rằng đến xin lỗi là tôi sẽ tha thứ cho cô, đợi tôi về sẽ bảo Tiểu Mạn tuyệt giao với các cô."
Tôi đứng sau lưng anh ta, vươn tay đặt lên vai anh ta:
"Anh tưởng rằng, tôi cũng giống như Hồ Tiểu Mạn, sẽ bị yêu thuật của anh lừa gạt sao?"
Chu Tụng An toàn thân run lên, thịt mỡ trên người cũng theo đó mà rung rẩy.
Anh ta theo bản năng muốn chạy, nhưng cơ thể lại không thể động đậy được.
Khi mở miệng lần nữa, giọng nói không còn vẻ ngạo mạn như trước, thậm chí còn mang theo chút run rẩy: "Cô rốt cuộc là ai?"
Tôi nhìn anh ta qua gương, không nói gì.
Tôi là ai? Tôi là vợ của Long Vương cuối cùng trên thế gian này, cũng là một phục yêu sư đã sống mấy trăm năm.
Từ khi Chu Tụng An bước vào nhà hàng này, tôi đã nhận ra sự kỳ lạ trên người anh ta.
Tôi ấn chặt anh ta, khẽ ngâm: "Thiên lãng khí thanh, tam quang động minh..."
Cơ thể Chu Tụng An bắt đầu run rẩy, giọng nói có chút đau khổ: "Từ từ! Chờ một chút..."
Chỉ là chú ngữ của tôi còn chưa niệm xong, đã bị người từ phía sau đẩy mạnh ra.
Hồ Tiểu Mạn tức giận chỉ vào tôi: "Vân Như Ý, tớ biết ngay là cậu chắc chắn đã để ý đến bạn trai tớ rồi!"
"Theo bạn trai tớ đến nhà vệ sinh, cậu có phải có ý đồ bất chính với anh ấy không?"
Không ít khách vây quanh bắt đầu xem kịch.
Ánh mắt kinh ngạc của họ đảo qua đảo lại giữa ba người chúng tôi.
Cuối cùng tôi nghe thấy tiếng xì xào bàn tán của họ.
"Gu độc lạ ghê..."
"Rốt cuộc tôi thua ở chỗ nào?"
"Anh chàng này chắc là từng cứu mạng hai cô gái này nhỉ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!