"Đi xuống với chúng tôi, 2 trăm vạn tệ này, cộng với 1 trăm vạn tệ trước đó đều là của cô.
"Nếu không đi, trả lại cho tôi 1 triệu tệ trước đó."
"Ối giời ơi!"
Tôi lao tới ôm chặt Lưu Thúy Lan, sợ đến toát mồ hôi:
"Chị ơi, chị liều vậy, người không buộc dây mà đã nhảy xuống rồi?"
Tốc độ của cô ta quá kinh người, Tống Phi Phi thậm chí còn chưa kịp phản ứng.
Lưu Thúy Lan ngượng ngùng đứng dậy: "Tôi sợ các người đổi ý."
Muốn vào hang, đương nhiên phải chuẩn bị đầy đủ.
May mà Tống Phi Phi không thiếu gì, chỉ có tiền là nhiều.
Tôi vừa làm mẫu vừa giải thích cho Lưu Thúy Lan về chiếc ba lô trên người:
"Cái nút này thấy chưa, ấn một cái, dây thừng trên lưng sẽ tự động thu lại, kéo cô ra khỏi hang.
"Nút này là đèn, cái này là dùi cui điện, ấn công tắc màu đỏ là được."
Sau khi đảm bảo Lưu Thúy Lan đã quen thuộc thao tác, lại sắp xếp người tiếp ứng ở cửa hang, ba chúng tôi mới từ từ xuống hang.
Hang động quả nhiên rất sâu, sâu hơn dự kiến, gần năm mươi mét gần bằng chiều cao của mười mấy tầng nhà.
Sau khi xuống hang, chân Lưu Thúy Lan run rẩy, căn bản không đứng vững.
Tôi nắm c.h.ặ. t t.a. y cô ta: "Cẩn thận dưới chân."
Mặt đất dưới chân gồ ghề lởm chởm, đầy đá nhọn và khe nứt sâu không thấy đáy, sơ sẩy một chút, có thể sẽ sẩy chân.
Nếu mẹ Trần Nghiên Quân thật sự ở trong hang, không dám tưởng tượng bà ấy sống bằng cách nào.
Tống Phi Phi dùng đèn pin chiếu vào vách hang dính đầy chất nhầy:
"Lúc trước bà ấy bị nhồi m.á. u cơ tim, chắc chưa c.h.ế. t hẳn."
Lúc trước khi chôn cất mẹ Trần Nghiên Quân, âm khoáng trùng thích ăn xác chết, liền chui vào quan tài kéo bà đi.
Trong quá trình kéo đi, Trần mẹ tỉnh lại.
Âm khoáng trùng thấy bà còn sống, liền không ăn thịt bà.
Khu mộ tổ tiên nhà họ Trần này, dưới quan tài chắc đều bị đào đầy những hang động như vậy, tạo thành mạng lưới giống như mạng nhện dày đặc.
Trong môi trường tĩnh lặng và tăm tối này, các giác quan của con người sẽ được khuếch đại.
Tôi có thể nghe thấy tiếng thở của ba người chúng tôi, tiếng tim đập như sấm của Lưu Thúy Lan.
Và còn, tiếng nước chảy róc rách.
Trong giấc mơ của Trần Nghiên Quân, trong hang có một con sông ngầm.
Xem ra, tìm được sông, chắc sẽ tìm được mẹ cô ấy.
Mẹ cô ấy ở trong hang hai năm, có lẽ đã từng thấy hoa Liệt Dương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!