Chương 49: Tướng Quân mang về một tử mẫu sát

Hộ vệ đổi sang trường thương, một khi bọn họ nhúc nhích ra ngoài, liền dùng cán thương đẩy bọn họ vào trong.

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, sợ hãi đến mức quên cả khóc la.

"Ha ha, ha ha ha, ha ha ha ha ~"

"Cẩu hoàng đế, không ngờ vận khí của ngươi thật tốt, Đại Hạ triều lại có người nhận ra nhục thi."

Tô Thanh từ từ đứng lên giữa đám đông, vừa chậm rãi bước về phía Hoàng thượng, vừa cười ra nước mắt.

Ta cảnh giác nhìn ả, ả lại chỉ liếc nhìn ta một cái.

"Ngươi là ai?"

Lục Thiệu giơ trường kiếm trong tay, ngăn ả lại.

Ả lộ ra một nụ cười giễu cợt:

"Hoàng hậu của Nam Miêu quốc, Tô Thanh."

"Nam Miêu Hoàng hậu, Nam Miêu Hoàng hậu chẳng phải đã chịu nhục mà c.h.ế. t rồi sao?"

Trong đám đông vang lên một tiếng kinh ngạc.

Nam Miêu là một tiểu quốc nằm ở biên giới phía nam, đất đai màu mỡ, giỏi sản xuất vàng bạc. Nghe nói Nam Miêu quốc có mấy mỏ vàng và mỏ bạc khổng lồ, lượng vàng bạc khai thác trong một năm còn nhiều hơn cả Đại Hạ quốc chúng ta cộng lại.

Nam Miêu giàu có, dân số lại không nhiều.

Trong triều có không ít người động lòng với Nam Miêu, cuối cùng thuyết phục được Hoàng thượng, phái đệ đệ của Hoàng hậu dẫn quân chinh phạt, ý đồ chiếm lấy Nam Miêu, sung túc quốc khố.

Đệ đệ của Hoàng hậu là Trương Quốc Cữu một hơi xông vào quốc đô Nam Miêu, còn sắc dục xông lên đầu, lăng nhục Hoàng hậu đã mang thai sáu tháng.

Sau đó, Tô Thanh bị người ta lăng nhục đến chết, những nữ tử còn lại trong cung Nam Miêu cũng chịu chung số phận.

Người Nam Miêu bị diệt quốc đô không hề nản lòng, họ tập hợp tàn quân, quay trở lại đánh bại quân Đại Hạ.

Sau này, Hoàng thượng phái Dương gia quân bách chiến bách thắng, lúc này mới triệt để chiếm được Nam Miêu.

Mà Dương Hạo Phong, chính là chủ tướng của chiến dịch chinh Nam lần đó.

Thất phu không tội, mang ngọc có tội.

Ta bất giác buông kiếm trong tay xuống.

Nam Miêu quốc thật sự vô tội, nhưng Dương Hạo Phong, Dương Hạo Phong cũng chỉ là làm theo lệnh...

"Đế vương dơ bẩn, đất đai tội ác."

"Sự diệt vong của Nam Miêu, phải để Đại Hạ trả giá bằng m.á. u và nước mắt."

Tô Thanh cười lớn, dang hai tay ra:

"Phu quân, ta sẽ dẫn theo Đại Hạ triều đến bồi chàng!"

"Ta dùng m.á. u ta tế Đại Đế, ta dùng thần hồn triệu Cửu Lê!"

Không ổn!

Ta nhào người về phía trước, xô ngã Hồng Đậu đang đứng bên cạnh xuống đất, còn không quên đá Lục Thiệu đang đứng bên cạnh ngã nhào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!