Chương 44: Tướng Quân mang về một tử mẫu sát

"A~" Ta hét lên một tiếng, nhảy dựng khỏi ghế đá, "Dương Hạo Phong c.h.ế. t tiệt, bà đây phải hoà ly với ngươi!"

Ta ngửa mặt lên trời hét lớn, làm kinh động vô số chim muông trong vườn.

Ta không màng hình tượng, bật dậy, quay đầu chạy về phía chính phòng, tốc độ nhanh như có quỷ đuổi sau lưng.

Huhu, chạy mau chạy mau, thật sự quá đáng sợ!

Chạy chậm thêm chút nữa là mất mạng thật đấy!

Hồng Đậu chạy theo ta điên cuồng trong phủ, đến khi chạy đến chính phòng thì đã thở không ra hơi.

"Hồng Đậu, mau mau mau, nhanh chóng thu dọn đồ đạc!"

"Những người khác đâu? Trương ma ma, bà đi đâu rồi? Mau gọi người thu dọn đồ đạc!"

"Không đúng, đồ trong kho tạm thời không cần, thu dọn người trước!"

Trương ma ma dẫn theo một đám nha hoàn ngây người đứng ở cửa, nhìn ta như kiến bò trên chảo nóng, sốt ruột nói: "Ôi trời ơi, phu nhân của ta ơi, có chuyện gì vậy?"

Ta xông đến cửa, nắm c.h.ặ. t t.a. y Trương ma ma, nói:

"Trương ma ma, mau dẫn người, mang theo tất cả của hồi môn của ta, ta muốn hoà ly với Dương Hạo Phong."

Trương ma ma là nhũ mẫu của ta, một đám nha hoàn đều là những người lớn lên cùng ta từ nhỏ.

Còn có những người gác cổng, tiểu tư, hộ viện, đều là người của Lạc phủ, ta không thể trơ mắt nhìn họ c.h.ế. t oan được.

Về phần người của Dương phủ, ta cũng không phải Bồ Tát, cứu không nổi nhiều như vậy...

Trương ma ma sợ hãi, trước đây khi Dương Hạo Phong nạp thiếp, ta tuy rằng sẽ làm ầm ĩ một trận, nhưng cũng chỉ là phát giận mà thôi, chưa bao giờ đề cập đến chuyện hoà ly.

"Phu nhân! Nghe ta khuyên một câu, nữ tử hoà ly nào có dễ dàng như vậy?"

"Tướng quân tuy rằng nạp thiếp, nhưng ba người thiếp cũng không tính là nhiều."

"Hơn nữa phu nhân dù muốn hoà ly về nhà, cũng có nghĩ cho lão gia không? Con đường làm quan của cả nhà lão gia, đều nằm trong tay lão tướng quân đấy!"

Thấy ta do dự, Trương ma ma tiếp tục cố gắng, nói thao thao bất tuyệt.

"Phu nhân của ta ơi, người thật sự nỡ bỏ tiểu tướng quân sao? Bình thường tướng quân kính trọng và yêu thương người như thế nào, ta đều thấy rõ trong mắt."

Nỗi sợ hãi to lớn xâm chiếm toàn bộ tâm trí ta, đến lúc này, ta mới phản ứng lại, Dương Hạo Phong đã chết. Người chồng ngày thường tuy rằng chọc giận ta, nhưng cũng sẽ dỗ dành yêu thương ta, đã rời khỏi thế gian rồi.

Ta và Dương Hạo Phong là do cha nương sắp đặt, mai mối mà thành. Sau khi kết hôn, chúng ta không thể nói là ân ái mặn nồng, nhưng hắn luôn rất nghe lời cha nương, cho ta đủ sự kính trọng và yêu thương.

So với phu thê, cách đối xử của ta và Dương Hạo Phong giống bạn bè hơn.

Ta lau mặt, mới kinh ngạc phát hiện ra trên mặt mình đã đầy nước mắt từ lâu.

Thấy ta khóc, Trương ma ma thở dài:

"Phu nhân nếu thật sự khó chịu trong lòng, thì cứ về nhà mẹ đẻ ở vài ngày đi."

Ta mang theo vài nha hoàn thân cận và hộ vệ, đơn giản chuẩn bị về nhà mẹ đẻ.

Còn chưa ra khỏi phủ, lão phu nhân đã đích thân dẫn người đứng đợi ta ở cửa.

"Ngàn sai vạn sai, đều là lỗi của con ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!