Chương 40: Tôi tự đập bia mộ kêu oan

Anh ấy có lẽ là idol chiều fan nhất trên thế giới này rồi.

Trong phòng khách, em trai tôi ấn bố mẹ tôi xuống ghế sofa, vác cái phướn chiêu hồn từ phòng ngủ ra dựng một bên; sau đó hai tay dính đầy nước, nhanh chóng vỗ ba cái lên đầu bố mẹ tôi; làm xong động tác này, nó lại vỗ trán một cái, chạy đi tắt hết đèn.

Bố mẹ tôi ngơ ngác ngồi trong phòng tối mò:

"Thằng nhóc này mày lên cơn gì vậy?"

"Bố mẹ, con chiêu được hồn chị về rồi."

"Chiêu cái đầu mày, bố thấy mày là..."

Bố tôi tát một cái lên đầu em trai tôi, còn chưa kịp mắng xong, tôi đã không nhịn được nữa:

"Bố, mẹ, là con, con gái rượu của bố mẹ về rồi."

Trong bóng tối, có thể thấy rõ thân hình bố mẹ tôi cứng đờ:

"Niệu Niệu, là con sao Niệu Niệu?"

Giọng mẹ tôi run rẩy mang theo tiếng khóc rõ rệt, thân hình nhỏ bé của bà run lên dữ dội, như đang cố gắng kiểm soát cảm xúc.

"Minh Châu, là Minh Châu của bố về rồi sao?"

Môi bố tôi run rẩy hồi lâu, mới mơ hồ phát ra vài âm tiết, ông thở d ốc dữ dội, bàn tay ấn lên n.g.ự. c run rẩy không thành hình.

"Huhu..."

Lục Tinh Hà che miệng, khóc còn to hơn cả tôi.

"Cái gì! Tức c.h.ế. t tôi rồi!"

Bố tôi nhảy dựng lên khỏi ghế, quay đầu định xông ra khỏi cửa đi tìm Trương Vi Vi tính sổ.

"Ấy bố, bố bình tĩnh một chút!"

Em trai tôi và mẹ tôi liều mạng ôm lấy eo ông.

Quả nhiên, tính cách cũng là di truyền.

Khuyên nhủ hồi lâu, bố tôi ngồi phịch xuống ghế thở d ốc dữ dội, mặt đỏ bừng:

"Chuyện này không thể cứ như vậy mà xong được, không thể để Minh Châu c.h.ế. t oan được."

Cả nhà ngồi trên ghế sofa bàn bạc kỹ lưỡng, có tranh cãi, có tiếng cười, giống như khi tôi còn sống vậy.

Thật tốt quá, sau khi tôi c.h.ế. t rồi vẫn có thể sống những ngày như thế này, giống như đang mơ vậy.

Tất cả đều nhờ có Lục Tinh Hà.

Đối diện với ánh mắt cảm kích của tôi, Lục Tinh Hà khẽ nháy mắt.

Hàng mi dài cong vút như cánh bướm, khuấy động một trận sóng trên mặt hồ lòng tôi.

Sáng sớm hôm sau, nhà tôi có một vị khách không ngờ tới.

Trương Vi Vi dẫn theo một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest đến nhà tôi.

"Chú dì, đây là quản lý bán hàng của cửa hàng Mercedes, chúng ta đã gặp nhau lần trước."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!