Rất nhanh, Thẩm Tử Mặc trở thành bạch nguyệt quang của nữ sinh, cũng là cái gai trong mắt nam sinh.
Trương Vũ là một trong những nam sinh ghét Thẩm Tử Mặc nhất, bởi vì cô gái mà cậu ta thích ngày nào cũng nhắc đến Thẩm Tử Mặc, nhưng chưa bao giờ liếc nhìn cậu ta một cái.
Thẩm Tử Mặc đẩy cửa ký túc xá, chỉ liếc nhìn một cái, liền siết chặt nắm đấm.
Chăn của cậu ta bị trải trên đất, Trương Vũ và hai người khác đang đi giày ngồi trên đó đánh bài.
Thấy cửa bị đẩy ra, Trương Vũ nhướng mày, khiêu khích nhổ một bãi nước bọt lên ga trải giường, sau đó nhặt chiếc khăn vứt bừa sang một bên, lau giày của mình.
Chiếc khăn đó chính là chiếc khăn mà Thẩm Tử Mặc dùng để rửa mặt hàng ngày.
"Ôi, học bá của chúng ta về rồi đó à?"
Ta đứng bên cạnh, dùng giọng của Thẩm Tử Mặc giận dữ quát: "Ngươi qua đây!"
Trương Vũ ngẩn người một lát, sau đó nổi giận đùng đùng.
Cái tên học sinh nghèo hèn, trước đây luôn cúi đầu như chó dưới chân mình, hôm nay lại dám nói chuyện như vậy.
Trương Vũ vịn vai người bên cạnh, đứng dậy.
Trong đôi mắt nhỏ của cậu ta tràn ngập nụ cười tàn nhẫn.
"Xem ra lần trước nước tiểu mày vẫn chưa uống đủ à? Hôm nay đổi cái mới cho mày nhé?"
Còn ta thì đứng một bên, đặt điện thoại của Thẩm Tử Mặc lên bàn, bật chế độ quay video.
"Tử Mặc, đợi nó động thủ trước rồi con hãy ra tay."
Mấy nam sinh bên cạnh Trương Vũ cũng xoa tay xoa chân đứng dậy.
Ba người vừa dùng ánh mắt ra hiệu cho nhau, vừa vây quanh Thẩm Tử Mặc.
Có thể thấy Thẩm Tử Mặc rất sợ hãi, chân cậu hơi run, trên mặt không còn một chút m.á. u nào.
"Thằng nghèo c.h.ế. t tiệt, c.h.ế. t đi!"
Trương Vũ vừa lớn tiếng hét lên vừa vung nắm đ.ấ. m đánh về phía Thẩm Tử Mặc.
"A!"
Ngay khoảnh khắc nắm đ.ấ. m chạm vào mặt Thẩm Tử Mặc, Trương Vũ lập tức xoay 720 độ trên không, sau đó ngã mạnh xuống đất, đầu gục xuống, ngất lịm.
"Mẹ kiếp, Vũ ca, kỹ thuật ăn vạ của anh đỉnh thật!"
Hai người còn lại chưa kịp ra tay, ngây người ra.
Sau khi nhận ra dù có gọi thế nào Trương Vũ không tỉnh dậy, hai người còn lại cuối cùng cũng hoảng sợ.
Rất nhanh sau đó, xe cấp cứu 120 đã đến, chủ nhiệm giáo vụ và giáo viên chủ nhiệm của Thẩm Tử Mặc cũng nghe tin mà vội vã chạy tới, tất cả mọi người đều tập trung tại bệnh viện.
Bác sĩ sơ bộ chẩn đoán là chấn động não nặng, gia đình Trương Vũ cũng nhanh chóng có mặt.
"Thằng khốn nào dám đánh con trai tôi?! Để lão nương biết được nhất định sẽ lột da nó!"
Một thân hình mập mạp quen thuộc uốn éo cái eo đầy mỡ lao về phía Thẩm Tử Mặc, khi nhìn thấy ta thì lập tức như quả cà bị sương đánh, héo rũ.
"Trương Vũ nhà các người đã đánh Thẩm Tử Mặc nhà ta một cú, làm mặt nó sưng vù lên rồi đây này, bồi thường tiền đi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!