Công nhân vừa chặt một cây lựu, cả nhà bác cả tôi đã thở hồng hộc chạy tới:
"Ninh Ninh, cháu làm gì vậy! Cháu muốn quấy rầy vong hồn bố mẹ không được yên sao?!"
Bác cả vừa mở miệng đã chụp cho tôi cái mũ bất hiếu to đùng, lúc này bên mộ đã đầy người trong thôn vây xem náo nhiệt.
Nông thôn là vậy đó, hễ có chút động tĩnh nhỏ nhặt nào, cả thôn đều hận không thể chạy đến nhà bạn lo chuyện bao đồng xem náo nhiệt.
Tôi thậm chí còn không thèm liếc mắt, chỉ khom lưng mời sư phụ của Lục Thanh Huyền.
Sư phụ Lục Thanh Huyền vẫn là bộ dạng tiên phong đạo cốt, cao nhân ngoài đời, ông ấy đi một vòng quanh mộ, nói tôi bị người ta mượn vận thế, mới dẫn đến bố mẹ c.h.ế. t sớm, gia đạo suy vong.
Còn nói người trộm vận thế của tôi, để bố mẹ tôi sau khi c.h.ế. t không đi xuống địa phủ cáo trạng, nhất định sẽ tìm cách động tay động chân trên mộ.
Cả thôn xôn xao, người nông thôn nào nghe qua chuyện này, lập tức tất cả mọi người đều sôi sục.
"Trời ơi đất hỡi, không phải nói không được làm mê tín dị đoan sao, bây giờ còn có chuyện này nữa hả? Chắc chắn là giả, đạo sĩ này chẳng phải đến lừa tiền đấy chứ?"
"Chưa chắc đâu à, con bé nhà họ Chu này từ nhỏ đã có số mệnh tốt, cả làng ai mà không ghen tị nó, từ khi nó mười tuổi bị bệnh một trận, thì như bị sao chổi ám vào người, ai cũng không xui bằng nó, biết đâu thật sự là bị người ta mượn vận!"
"Ninh Ninh, cháu làm thế này là đang làm bậy đó!"
Ông chú nhỏ của tôi cũng chạy tới, đứng một bên đ.ấ. m n.g.ự. c dậm chân, ông nội mất sớm, ông là trưởng bối duy nhất của chúng tôi trong thôn.
"Ông chú nhỏ, có làm bậy hay không thì chú cứ xem tiếp sẽ biết."
Tôi bảo người ngăn ông lại, cũng ngăn cả nhà bác cả sang một bên, vẫy tay bảo người tiếp tục làm việc.
Rất nhanh, từ trong cây lựu đã đào ra mấy chục cái đinh dài ngắn khác nhau, dưới gốc cây còn chôn cả hũ.
Hũ vừa mở ra, mùi xú uế xông lên tận trời, tôi bảo người mang hũ để sang một bên.
Có người trong thôn gan dạ tiến lên xem, trong hũ toàn là xương chuột dày đặc, nhìn là biết đã c.h.ế. t nhiều năm.
Cả thôn im lặng, lúc này tuy là buổi sáng, mặt trời chiếu vào người đổ mồ hôi, nhưng trong lòng mọi người lại lạnh lẽo một mảnh, trên người cũng không ngừng run rẩy.
Bia mộ bị mở ra, huyệt mộ hợp táng lộ ra.
Trong huyệt mộ, là rễ cây dày đặc, đ.â. m thủng cả hộp đựng tro cốt, trên hộp đựng tro cốt còn đậy một mảnh vải đen, trên vải đen viết đầy chữ "Trấn" phồn thể.
Tôi ôm hộp đựng tro cốt khóc lớn, người trong thôn cũng vây lại, không ít người cũng khóc theo tôi.
"Đây là muốn người ta c.h.ế. t cũng không được yên à, đồ súc sinh!"
"Tui nhớ mấy cây này hình như là bác cả Ninh Ninh cho trồng mà? Hộp đựng tro cốt lúc đó hình như cũng là ổng chôn?"
Ông chú nhỏ run rẩy tiến lên, tát một cái vào mặt bác cả:
"Đồ súc sinh trời đánh thánh vật! Mày lại đi hại c.h.ế. t em trai mình! Mày có mặt mũi nào mà sống nữa!!!
"Thảo nào mấy năm nay mày đổi nhà đổi xe, có phải nhà mày trộm vận thế của Ninh Ninh không!"
Bác cả lúc này không chịu đựng được nữa, khóc lóc kể hết mọi chuyện.
Hóa ra lúc đó người trong thôn đều nói tôi có số mệnh tốt, ông bà ngoại của Đường An Nhiên cũng là người trong thôn chúng tôi, nghe chuyện này thì tìm đến nhà bác cả, dụ dỗ nhà ông ta.
Họ nói bọn họ quen một đại sư thuật pháp cao cường, có thể mượn chút vận khí từ người có số mệnh tốt, để mình cũng gặp may mắn.
Nhà bác cả thấy nhà tôi kiếm tiền thì đỏ mắt, nên đã làm theo lời bọn họ, lấy trộm bát tự và đồ dùng cá nhân của tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!