Chương 107: Cửu âm tụ sát

Công việc của hắn là bố mẹ tôi chạy vạy xin cho, nhà là nhà tôi mua.

Tôi vì hắn mà nhẫn nhịn sự ghẻ lạnh của bà nội, nhẫn nhịn sự nghèo khổ và ngu muội của cái thôn quê hẻo lánh này.

Tôi đã cho hắn tất cả những gì hắn muốn, vậy mà hắn lại muốn tôi chết!

Lúc này, ông nội giơ tay lên lại nhảy xổ vào tôi.

Tôi nắm chặt viên chu sa dùng sức ném về phía ông ta, ông ta nghiêng người né tránh, viên đá rơi xuống đất.

Trí tuệ của cương thi, quả nhiên giống như trên phim, đều rất cao.

Ông ta nhảy quanh sân, những viên chu sa trong tay tôi ngày càng ít đi, rất nhanh chỉ còn lại viên cuối cùng.

"Bịch!"

Viên đá cuối cùng bị ném ra, tôi và ông nội đổi hướng, biến thành ông ta đuổi tôi chạy.

Tôi thở d ốc, lồ ng n.g.ự. c như một cái bễ cũ nát, bước chân càng lúc càng nhỏ, tốc độ càng lúc càng chậm.

Tuyệt vọng và cay đắng lan tràn trong lòng.

Cứ chạy với tốc độ này, thêm một vòng nữa thôi, ông ta sẽ đuổi kịp tôi mất.

Lưng đau nhói, tôi nghiến răng dùng sức nhào về phía trước.

Áo khoác bị xé rách, lưng tôi hình như cũng bị móng tay cào trúng.

Vết thương rát bỏng, không lâu sau lan ra một trận lạnh lẽo.

Đây có lẽ chính là thứ gọi là thi độc trong truyền thuyết.

Tôi nằm trên đất, trước mắt tối sầm lại.

Tôi nghĩ, mình sắp c.h.ế. t rồi.

Bởi vì tôi đã nhìn thấy tiên nữ.

Tiên nữ trông khoảng hai mươi tuổi, da trắng nõn, tướng mạo ngọt ngào.

Vừa mở miệng, đã là một câu chửi tục.

"Mẹ kiếp! Chơi quá trớn rồi!"

Cô ấy mặc một bộ đạo bào, một tay cầm kiếm đồng tiền, một tay nắm một lá bùa vàng.

"Thiên viên địa phương, luật lệnh cửu chương, ngô kim hạ bút, vạn quỷ phục tàng!

"Cấp cấp như lệnh!"

"Ầm ầm!"

Một đạo sấm sét đánh xuống người ông nội, ông ta kêu thảm một tiếng, lại trực tiếp đ.â. m sập cửa chạy mất.

"Xong rồi, trúng thi độc rồi.

"Tỉnh lại đi, cô không sao chứ?"

Cô gái nhẹ nhàng vỗ vào mặt tôi, đút cho tôi một bát nước bùa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!