Edit: BRANDY
Lâm Đức không phóng đại.
Không chỉ xảy ra chuyện mà còn là chuyện không nhỏ.
Lệ Khôn hôm nay cũng coi như gặp đối thủ.
Đường Kỳ Sâm không được huấn luyện chuyên nghiệp như anh, nhưng đoán chừng cũng từng luyện quyền, hơn nữa cách đánh của anh ta rất liều lĩnh, như thể quyết sống chết.
Lệ Khôn vặn nắm tay, cắn răng nói: "Anh cách xa Nghênh Thần một chút."
Đường Kỳ Sâm giơ chân lên đạp lên gối anh: "Liên quan gì đến anh?"
"Cô ấy bây giờ là bạn gái tôi! Anh lại nói không liên quan gì đến tôi ư?" Lệ Khôn bị anh ta đá trúng, đau đến mức nhăn nhó mặt mày.
"Còn chưa chắc chắn, anh chớ đem chuyện nói ra vội vàng như vậy." Đường Kỳ Sâm thở hổn hển, nắm chặt xương bả vai của mình, sau đó dùng lực bẻ lại đằng sau.
Lệ Khôn bị đá phủ phục trên đất, nhưng đã nhanh chóng đứng dậy, làm lớp bụi bặm cuốn lên theo, nhắm chính xác xương hông của đối phương mạnh mẽ đánh đến.
Đường Kỳ Sâm mặt mũi trắng bệch.
Tình thế này đã rơi xuống thế hạ phong nhưng anh ta vẫn không chịu thua, dùng lời lẽ tấn công Lệ Khôn: "Anh và cô ấy đã chia tay một lần rồi, sao có thể bảo đảm là không có lần thứ hai? Hả?"
Lệ Khôn giận đến đỏ mắt.
Rốt cuộc, con hổ cũng xuống núi.
-------
Nghênh Thần phải chịu áp lực rất lớn, từ lúc xin nghỉ giữa buổi họp mà chạy đi, Hứa Vĩ Thành ngồi ở vị trí chủ tọa, nhìn dáng vẻ cau mày kia thì đã biết ông không hài lòng với hành động này của cấp dưới.
Nghênh Thần cũng mặc kệ, cô dứt khoát lái xe đi.
Được nửa đường cô nhận được điện thoại của Lâm Đức.
"Chị, không cần tới nữa."
Vừa nghe giọng nói như đưa đám ấy, trong lòng Nghênh Thần căng thẳng, hai mắt tối sầm, cao giọng hỏi: ".. người chết rồi ư?"
"Không không không". Giọng Lâm Đức nhỏ dần, "Anh Lệ đã quay về đơn vị rồi."
"Về đơn vị rồi?"
Trong lòng Nghênh Thần có một dấu hỏi lớn.
Lời này không phải giả, anh thật sự đã về đơn vị. Nhưng là bị tổ chức gọi về.
Đường Kỳ Sâm đã làm việc trong trung tâm thương mại này nhiều năm, là một trong những tinh anh. Dù bị thua thiệt nhưng cũng tỏ như không có chuyện gì, anh bình tĩnh ngồi vào trong xe, ngay cả máu trên khóe miệng cũng không lau, mà trực tiếp lấy điện thoại di động ra.
Người đứng bên ngoài
- người thắng cuộc cuối cùng
- Lệ Khôn, thấy anh ta như vậy, trong lòng lại mơ hồ đoán được.
"Vâng, ngài khỏe không, tôi muốn tố cáo một chuyện." Đường Kỳ Sâm tóm lược lại sự việc một lần, rồi dừng lại một chút, rồi bình tĩnh nói: "Vâng, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm cho những gì tôi nói."
Hai phút sau, ba vòng liên lạc, hiệu quả rất cao. Lệ Khôn nhận được điện thoại hỏi tội của Lý Bích Sơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!